Trong đầu cứ tua đi tua lại câu nói của Tần Trúc Tây, có phải em đang ám chỉ điều gì không? Em muốn tôi chủ động không? Hay là tôi nghĩ nhiều rồi? Tôi có nên …
Không để ý, anh đứng dưới sân cả buổi, mặt trời càng lúc càng gắt, Tần Trúc Nam về còn tưởng Hứa Đình Tri bị chị mình phạt đứng.
“Cái kia...anh chọc chị em tức giận à?”
Tần Trúc Nam nghĩ ngợi, vẫn tiến lại gần quan tâm.
Thôi, cho dù chị cậu và trí thức Hứa lừa dối tình cảm của cậu, cậu cũng không thể mặc kệ được! Chị cậu vất vả lắm mới tìm được đối tượng, nếu đối tượng bỏ chạy thì phải làm sao?
Cậu bé nghĩ nhiều rồi.
“Không phải.”
Là chị cậu trêu chọc tôi, nói ra sợ cậu không tin.
Hứa Đình Tri cong môi, cười một cách khó hiểu, Tần Trúc Nam lặng lẽ chạy ra góc ngồi xổm. Trong nhà có hai người lớn nổi loạn, đều không thích nói chuyện tử tế, phải làm sao?
Cậu phải làm thế nào để hòa nhập vào gia đình này? Trực tuyến chờ mọi người đưa ra chủ ý!
Tình cảm của Hứa Đình Tri và Tần Trúc Tây tiến triển rất tốt, một người nào đó đã có danh phận, còn Dương Mi Mi thì ngày càng xa người bạn đời của mình.
Hôm nay, Hạ Chu và cô gái đầu tiên đi xem mắt, người đầu tiên xem mắt đương nhiên là người do bà ngoại sắp xếp, tên là Cố Cảnh Xuân, mười bảy tuổi, dáng người nhỏ nhắn, tính cách dịu dàng, có một người anh trai làm việc ở nhà máy chế biến thịt, cha mẹ hòa thuận, gia cảnh không tệ.
Quan trọng nhất là bản thân Cố Cảnh Xuân còn biết chữ, có bằng cấp trung học cơ sở, tóm lại, là một đối tượng không thể chê vào đâu được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-203.html.]
Với điều kiện tốt như vậy, tìm đối tượng ở thành phố cũng được nhưng người nhà cô ta lại thấy tính cách con gái của mình không đủ dữ dằn, gả cao vào thành phố sợ bị bắt nạt, đến lúc đó người nhà cũng không thể chống lưng.
Thôi thì cứ tìm trong thôn, tìm người gần, đẹp trai, chăm chỉ, hiếu thuận, đối xử tốt với vợ, như vậy nếu có mâu thuẫn, người nhà chắc chắn có thể chống lưng cho cô ta, sẽ không bị bắt nạt.
Phải nói rằng, bà ngoại thực sự biết giới thiệu, điều kiện của Cố Cảnh Xuân cũng là điều mà Hạ Chu thích nhất, tính cách dịu dàng thì tốt, sẽ không đối đầu với hắn, hơn nữa gia cảnh tốt nhưng lại không phải xuất thân từ thành phố, sẽ không coi thường hắn.
Chỉ nghe đến đây, mẹ Hạ Chu đã rất hài lòng rồi, khi gặp cô gái này, bà ta càng hài lòng hơn, chỉ hận không thể định đoạt cho con trai mình ngay tại chỗ.
Tuy nhiên, bà ta vẫn nhớ lời dặn của con trai là tìm cô gái mà hắn thích, bà ta chỉ có thể dùng sức bóp Hạ Chu ở phía sau, ra hiệu cho hắn chủ động!
“Xin chào, đồng chí Cố Cảnh Xuân, tôi là Hạ Chu.”
“Đồng chí Hạ Chu, xin chào, thực ra gọi tôi là Cảnh Xuân là được rồi.”
Cố Cảnh Xuân thẹn thùng nói, giống như một cây xấu hổ, chỉ nhìn Hạ Chu một cái, rồi vội vàng thu hồi ánh mắt, mặt đỏ bừng, trông rất ngây thơ và dễ bị bắt nạt.
TBC
“Cảnh Xuân.”
Hạ Chu ngoan ngoãn gọi, hắn trông có vẻ nghiêm túc và lễ phép nhưng thực tế lại không hứng thú với buổi xem mắt này, cũng không nhìn rõ mặt Cố Cảnh Xuân, hắn có chút ngẩn ngơ.
Dương Mi Mi đã lừa hắn, trong lòng hắn không phục, lời giải thích của cô ta hắn cũng không tin, rõ ràng nên vứt bỏ người phụ nữ nói dối này ra khỏi đầu. Nhưng sự thật là, ngay cả khi hắn đi xem mắt, hắn vẫn không nhịn được mà nghĩ đến cô ta.
Đột nhiên hắn lại nghĩ, nếu biết hắn đi xem mắt, cô ta sẽ thế nào?
Hạ Chu cảm thấy mình không thích Dương Mi Mi nhưng cứ bị cô ta ảnh hưởng đến suy nghĩ, hắn cũng thấy rất khó chịu.