Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 266

Cập nhật lúc: 2025-04-07 02:15:57
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Tuấn Bằng hớn hở đi theo bọn họ.

Vi Nhất Minh và Thái Đông nhìn nhau, phấn khích đến nỗi không kìm nén được. Thằng ngốc này, vậy mà lại có thể mắc lừa lần nữa! Hai người suýt nữa thì nhảy cẫng lên ăn mừng.

Một giờ sau.

“Đây là giấy vay tiền của cậu, cậu ký tên tôi làm gì!”

Vi Nhất Minh thấy Kiều Tuấn Bằng ký tên mình vào, sợ đến mức suýt nhảy dựng lên, gân xanh trên trán nổi hết cả lên.

“Không phải anh nói thua thì tính là của anh sao? Không ký tên anh thì ký tên ai? À đúng rồi, còn Thái Đông nữa, tôi có thể ký tên của cả hai người lên.”

Kiều Tuấn Bằng tỏ vẻ không quan tâm nói.

“Không được! Không được ký tên tôi!”

Thái Đông là người đầu tiên phản đối kịch liệt.

“Tại sao? Chẳng lẽ vừa rồi hai người chỉ muốn lừa tôi vào đây? Lại muốn hại tôi gánh nợ?”

Kiều Tuấn Bằng cười lạnh nói.

“Thì sao nào, cậu cũng đã thua tiền rồi, tờ giấy vay tiền này, cậu ký cũng phải ký, không ký cũng phải ký, nếu không anh Cáo sẽ không tha cho cậu đâu!”

Đến nước này, Vi Nhất Minh cũng không giả vờ nữa, trực tiếp lật bài ngửa, mượn gió bẻ măng nói.

“Thật sao? Sao tôi lại nhớ vừa rồi là hai người thua cược? Vừa rồi tôi chỉ đứng bên cạnh xem thôi mà? Nói muốn vay tiền cũng là hai người. Anh Cáo, tôi biết anh là người biết điều, số tiền tôi nợ lần trước đã chuẩn bị rồi, tôi cũng chỉ có thể chuẩn bị được từng này tiền thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-266.html.]

“Nhưng năm mươi đồng này, tôi không trả nổi nhưng chắc chắn bọn họ có thể gom đủ số tiền này!”

Kiều Tuấn Bằng phản đòn lại bọn họ.

“Anh Cáo, không được đâu, chúng tôi làm gì có nhiều tiền như vậy, không phải đã nói là lừa anh ta đến đánh bạc sao!”

Hai người hoàn toàn hoảng sợ, vội vàng cầu xin anh Cáo này.

Anh Cáo lưng hùm vai gấu, ánh mắt còn dữ tợn, nhìn vào là thấy không dễ chọc, nơi đánh bạc này cũng là do hắn mở, một ngày không biết kiếm được bao nhiêu tiền (lừa được bao nhiêu người).

Hắn đánh giá Kiều Tuấn Bằng, lại nghĩ đến số tiền Kiều Tuấn Bằng nợ, hình như thấy hắn nói có lý.

“Đóng dấu vân tay của hai đứa này lên cho tôi!”

Anh Cáo chỉ cần thu tiền, hắn không quan tâm đến những chuyện đó. Lần trước là hắn và hai người này bàn bạc với nhau để lừa Kiều Tuấn Bằng nhưng lần này là ba người bọn họ tự đến, hơn nữa, người ngồi vào bàn cược cũng không phải Kiều Tuấn Bằng, mà là hai tên này.

Anh Cáo tự cho rằng mình vẫn rất nghĩa khí, chủ yếu là sợ Kiều Tuấn Bằng một mình không trả được nhiều tiền như vậy, chẳng phải là uổng công sức sao, lại có thêm hai thằng ngốc, không tệ!

TBC

“Cái gì! Anh Cáo, anh tha cho chúng tôi đi, chúng tôi không trả nổi số tiền này đâu! Anh Cáo, anh Cáo! Nhìn vào tình nghĩa chúng tôi giúp anh trước đây, anh hãy tha cho chúng tôi lần này đi!”

Vi Nhất Minh và Thái Đông khóc lóc thảm thiết, muốn chạy nhưng bị người ta giữ lại, không chịu viết tên thì đóng dấu vân tay cũng được, dù sao chỉ cần đóng dấu vân tay là bọn họ có thể đòi nợ.

Kiều Tuấn Bằng đứng bên cạnh lạnh lùng nhìn, hừ, gặp báo ứng rồi chứ, nếu không phải hắn dò hỏi về con người của anh Cáo, biết được tính cách của hắn, ôm lòng trả thù hai người này thì hắn sẽ không bao giờ bước chân vào đây.

Còn lợi cho bọn họ nữa là, hai người mới nợ năm mươi đồng, nhưng một mình hắn đã nợ tám mươi đồng! Tám mươi đồng!!!

Cũng may là hai người bọn họ nhát gan, không dám tiếp tục chơi nữa, nếu không hắn nhất định sẽ khiến bọn họ nợ mấy trăm đồng, tốt nhất là không trả nổi, bị anh Cáo c.h.ặ.t t.a.y c.h.ặ.t c.h.â.n rồi ném ra đường cho mọi người vây xem!

“Đừng mà, anh Cáo!!!”

Loading...