Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 267

Cập nhật lúc: 2025-04-07 02:15:59
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong tiếng khóc lóc thảm thiết của Vi Nhất Minh và Thái Đông, dấu vân tay của hai người đã đóng xong. Anh Cáo cầm tờ giấy vay tiền mới ra lò, vô cùng hài lòng.

“Tôi cho các cậu nửa tháng, nếu không trả được số tiền này thì, hừ, tay phải hay chân phải, các cậu tự chọn.”

TBC

“Nhìn vào tình nghĩa cậu biết điều như vậy, tôi có thể nới rộng thời hạn cho cậu hai ngày nhưng nếu không trả được thì tôi sẽ chặt cả hai tay của cậu, ha ha ha.”

Câu nói sau là nói với Kiều Tuấn Bằng, anh Cáo cười lớn một cách ngông cuồng.

Đây chính là một vụ làm ăn không lỗ vốn, bất kể là ai, chỉ cần không muốn bị c.h.ặ.t t.a.y chặt chân, đều sẽ nghĩ mọi cách để trả món nợ này, anh Cáo cũng nhờ vào đây mà phát tài.

Tất nhiên, vẫn có những người dù thế nào cũng không trả được tiền, tưởng anh Cáo không dám làm bậy thật, không ngờ cuối cùng vẫn bị c.h.ặ.t t.a.y chặt chân.

Cũng vì có tiền lệ này nên Kiều Tuấn Bằng mới nghĩ mọi cách để kiếm tiền, đến nỗi phải lên thuyền giặc của Dương Mi Mi, cũng phải nghĩ cách có được khoản tiền này.

Giấy vay tiền đã ký, hai người hiểu rõ tính cách của anh Cáo nên đã c.h.ế.t lặng, mặt mày tái mét, mềm nhũn người bị ném ra ngoài.

“Xong rồi, phải làm sao bây giờ, anh Vi, em đi đâu kiếm nhiều tiền như vậy để trả chứ!”

Thái Đông là một người đàn ông to lớn nhưng lại khóc nức nở.

Những kẻ không làm ăn lương thiện thì có thể có tiền gì, cả ngày chỉ biết lừa ăn lừa uống, sống qua ngày. Hôm đó bọn họ bày mưu tính kế lừa Kiều Tuấn Bằng, cũng là thấy hắn có một người anh trai giàu có, hơn nữa anh Cáo đã hứa sẽ cho bọn họ sống tốt, bọn họ mới ra tay.

Ai ngờ vận may xoay vần, lại xoay nhanh đến vậy!

“Tao có tiền trả à!”

Vi Nhất Minh cũng chẳng khá hơn là bao, trong lòng vô cùng hoảng loạn.

Thấy Kiều Tuấn Bằng đã lừa bọn họ vẫn còn ở đây xem trò cười của bọn họ, lửa giận trong lòng Vi Nhất Minh bùng lên, tay chân cũng không mềm nhũn nữa, hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-267.html.]

“Kiều Tuấn Bằng, mày muốn hại c.h.ế.t bọn tao phải không! Xem tao có đánh c.h.ế.t thằng vô dụng mày không!”

“Mày đánh đi, nếu mày đánh tao, không có tao bày mưu tính kế cho chúng mày, tao xem chúng mày trả số tiền này bằng cách nào.”

Kiều Tuấn Bằng không hề né tránh, mặc cho hắn túm lấy cổ áo mình, vẻ mặt không quan tâm.

Vi Nhất Minh cũng khá nhanh trí, lập tức nghe ra ý trong lời nói của Kiều Tuấn Bằng, hắn lập tức dừng lại, vội vàng hỏi.

“Mày có cách?”

“Hừ, mày có cách thì sẽ giúp bọn tao sao? Chính mày cố tình lừa bọn tao!”

Hắn lập tức lại bác bỏ suy nghĩ của mình, nắm đ.ấ.m dùng sức đ.ấ.m ra, chỉ thiếu một milimet nữa là đập vào người Kiều Tuấn Bằng.

“Mày lừa tao một lần, tao cũng lừa mày một lần, công bằng rồi, tao có cách, có thể trả hết nợ của chúng mày và của tao một lần, thế nào, có muốn nghe tao nói không?”

“Mày nghiêm túc sao?”

Cuối cùng Vi Nhất Minh cũng không muốn bỏ lỡ cách này, nắm đ.ấ.m lại dừng lại.

“Nếu không thì các người có cách nào để kiếm được năm mươi đồng không? Là đi ăn trộm hay đi cướp?”

Kiều Tuấn Bằng phản bác, hai người im lặng, cuối cùng Thái Đông kéo Vi Nhất Minh, nhỏ giọng nói.

“Hay là chúng ta tin hắn một lần? Đánh cược một phen?”

Dù sao thì bọn họ cũng không có cách nào trả tiền, mặc dù mỗi người hai mươi lăm đồng không phải là nhiều đến mức không trả được, nếu là Kiều Tuấn Bằng thì hắn đi tìm anh trai mình xin một hoặc hai tháng lương cũng đủ trả.

Nhưng vấn đề là bọn họ không có anh trai, cũng không có anh chị em nào cả, thậm chí cả cha mẹ cũng không có, trong nhà chỉ có một ông già keo kiết nghèo kiết xác, mỗi ngày không uống gió Tây Bắc là tốt lắm rồi. Đừng nói là hai mươi lăm đồng, ngay cả hai xu ông ta cũng không có!

Loading...