Hứa Đình Tri khó khăn thốt ra ba chữ.
“Không được.”
Anh không muốn biến thành cầm thú, yêu đương vẫn phải nghiêm túc.
“Ồ, vậy sau này anh không được hôn em nữa, cũng không được nắm tay em!”
Càng đừng nói đến cắn cổ cô, hừ, anh chỉ biết nghĩ đến cảm xúc của mình thôi!
Hứa Đình Tri: …
Sao lại tàn nhẫn thế chứ? Đột nhiên hơi do dự phải làm sao đây?
Nghĩ kỹ lại thì, thân hình anh rất đẹp, khoe thân hình của mình, thật ra anh không ngại, nếu đứng cùng những người đàn ông khác, anh chắc chắn có thể tự tin, không hề ngượng ngùng.
Vấn đề là khoe trước mặt đối tượng của mình, anh hiểu chứ, người đàn ông nào mà không nghĩ lệch lạc, có thể kiềm chế được?
Nhưng anh lại không muốn mất đi quyền lợi của mình với tư cách là đối tượng, nhất là khi anh mới thực hành hôm qua, đối tượng mềm mại trong vòng tay, mặc anh cắn mặc anh hôn mặc anh ôm, rất dễ nói chuyện, đây quả thực là một tiến triển quan trọng trong quá trình yêu đương.
Sao có thể một đêm trở về giải phóng trước đây được chứ!
Hứa Đình Tri suy nghĩ mất đến ba mươi giây, mới nói.
“Anh có thể chỉ cởi nửa thân trên không?”
Như vậy có thể thấy, lập trường của một số người cũng không kiên định lắm, hai chữ bảo thủ cũng không liên quan đến anh, anh chỉ tượng trưng cho việc đấu tranh một chút, muốn tỏ ra mình không phải là lưu manh như vậy mà thôi.
TBC
“Anh nói gì vậy, chẳng lẽ anh còn muốn cởi nửa thân dưới sao?”
Lần này đến lượt Tần Trúc Tây ngạc nhiên.
Hiện tại cô chỉ dám dừng lại ở mức độ khám phá nửa thân trên, nửa thân dưới nguy hiểm là lĩnh vực mà cô tạm thời không dám đụng vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-310.html.]
Cái gì mà thuần khiết bảo thủ thì sao? Hứa Đình Tri, anh xem anh nói gì kìa, đây là lời mà người bảo thủ nên nói sao? Thật là không giữ đạo đức đàn ông!
Tần Trúc Tây vẫn luôn dùng ánh mắt chỉ trích nhìn anh, khiến Hứa Đình Tri vô cùng xấu hổ, hận không thể chui xuống đất, anh còn rất ấm ức nói.
“Không phải em nói sao?”
Ảnh khỏa thân, trọng điểm là khỏa, đây không phải là ý của khỏa thân toàn bộ thì là gì? Không thể trách anh nghĩ lệch lạc được!
“Em không có, em không có, đừng nói bậy.”
Cô là người đàng hoàng, cô không làm chuyện bậy bạ, rõ ràng là anh nghĩ nhiều, đừng hòng đổ lỗi cho cô!
Bị đổ một nồi đen to đùng, Hứa Đình Tri muốn phản bác nhưng lại không biết phản bác từ đâu, không ngờ Tần Trúc Tây lại có chiêu này!
“Vậy thì em...”
Hứa Đình Tri không biết muốn nói gì, lại bị Tần Trúc Nam cắt ngang, cậu thò đầu vào, tủi thân hỏi.
“Hứa Đình Tri, chị, hai người nói xong chưa ạ?”
Không có nhà để về, Tần Trúc Nam rất ấm ức, cậu đã đợi ở cổng lớn rất lâu rồi nhưng Hứa Đình Tri và chị cậu lại đứng rất gần nhau trong sân, không biết đang nói gì, sao họ lại nói nhiều như vậy chứ?
Thôi, cậu cũng rất muốn làm một đứa em trai ngoan nhưng cậu đói lắm, cậu muốn ăn cơm rồi.
“Xong rồi vào đi.”
Tần Trúc Tây gật đầu, ra hiệu cho đứa em ngốc vào được rồi, đứa em ngốc vào đúng lúc lắm, tâm trạng Tần Trúc Tây rất vui vẻ, thái độ với em trai đương nhiên là hòa nhã như gió xuân.
Ngược lại Hứa Đình Tri, lời còn chưa nói hết đã bị người ta cắt ngang, anh buồn bực trong lòng, trên mặt cũng lộ ra vẻ thất vọng.
Biết nhìn sắc mặt người khác, Tần Trúc Nam tưởng rằng vừa rồi chị gái mình và Hứa Đình Tri đang bàn bạc chuyện gì đó rất quan trọng, cậu ta tưởng rằng mình vừa phá hỏng bầu không khí nói chuyện của hai người, cậu không khỏi có chút áy náy.
“Chị, vừa rồi hai người có phải đang nói chuyện gì quan trọng không ạ, em có thể về phòng ăn, hoặc ra ngoài ăn cũng được.”