“Kiều Tuấn Bằng! Anh ta... anh ta sao thế này!!!”
Đồng tử Hạ Chu co lại, nhìn thấy Kiều Tuấn Bằng nằm ngang trên đất, m.á.u chảy như suối, còn cả một đống hỗn độn trên sàn, sự kinh ngạc trong lòng hắn không kém bất kỳ ai.
Kiều Tuấn Bằng sao lại bị đ.â.m nhiều nhát như vậy! Không phải đã nói chỉ thiến Kiều Tuấn Bằng để trả thù sao, bây giờ thế này, hắn còn sống hay không cũng không biết.
“Không phải, Hạ Chu, là anh ta muốn chạy, sau đó nhìn thấy tôi, mới kéo tôi vào, tôi nhất thời sợ hãi nên mới…”
“Thật sự, tôi không biết sẽ như vậy, tôi chỉ muốn tự vệ, là anh ta muốn g.i.ế.c tôi, tôi mới phản kháng bất đắc dĩ.”
Thấy Hạ Chu nghi ngờ mình, Dương Mi Mi vô thức nói ra lời biện hộ đã chuẩn bị sẵn, giờ thì thật sự chứng thực chuyện cô ta và Hạ Chu giám sát Kiều Tuấn Bằng, còn đ.â.m hắn thành ra thế này.
“Báo án đi, các người đang g.i.ế.c người, các người đã phạm pháp rồi.”
Tần Trúc Tây bình tĩnh nói, sau đó cúi xuống thăm dò hơi thở của Kiều Tuấn Bằng, vẫn còn thở nhưng hơi thở rất yếu, m.á.u chảy quá nhiều, nếu không đưa đến bệnh viện nữa, e là khó giữ được mạng.
“Cứu mạng, có người không, g.i.ế.c người rồi, mau đến đồn công an báo án đi!”
TBC
Tần Trúc Tây vận khí đan điền, công phu sư tử hống tái xuất giang hồ, làm cho Dương Mi Mi và Hạ Chu hồn xiêu phách tán, gan mật đứt từng khúc.
“Cô mới là kẻ g.i.ế.c người! Tôi không g.i.ế.c người, là anh ta muốn g.i.ế.c tôi! Tôi chỉ phản kháng! Tôi không sai! Tôi không sai!”
Dương Mi Mi hoảng sợ, liên tục phủ nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-355.html.]
Tiếng hét của Tần Trúc Tây rất có hiệu quả, chỉ một loáng đã có người tụ tập lại.
Cô ta có chối cũng vô dụng, người ta đều nói bắt gian tại giường, bây giờ Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri chính là nhân chứng trực tiếp, cô ta không trốn thoát được.
Hơn nữa, Hạ Chu còn trói chủ nhà, chắc chắn hắn sẽ bị coi là đồng bọn.
Hạ Chu vắt óc suy nghĩ, cố gắng kiềm chế ham muốn chạy trốn của mình, không thể chạy, nếu chạy thì chuyện g.i.ế.c người sẽ thành sự thật, hắn cũng có phần. Nhưng nếu không chạy, hắn cũng không tìm ra được bằng chứng chứng minh mình không tham gia vào.
Hắn phải giải thích thế nào, hắn trói chủ nhà đi?
Giải thích? Chuyện rõ ràng như vậy, còn có gì để giải thích nữa? Hạ Chu tuyệt vọng đóng đinh tại chỗ, giờ thì hắn có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được, chỉ có thể cầu nguyện Kiều Tuấn Bằng không chết, thì tội hắn phạm sẽ nhỏ hơn một chút.
Mọi chuyện diễn ra nhanh như lốc xoáy, Hạ Chu không muốn cũng không nhớ nổi mình đã đến đồn công an như thế nào, lại bị thẩm vấn ra sao, quá nhanh, đến giờ hắn vẫn chưa phản ứng kịp, chỉ có thể giữ im lặng.
Kiều Tuấn Bằng đã được đưa đi cấp cứu, sống c.h.ế.t chưa rõ. Dương Mi Mi cũng đang bị thẩm vấn, ngay cả Hứa Đình Tri và Tần Trúc Tây, cả hai đều không thoát khỏi số phận bị hỏi cung.
“Cô không phải là người đội sản xuất Đại Dương sao, cũng không phải người trong trấn, thời gian này, tại sao cô lại ở trong trấn, lại đến nhà Vương Quân như thế nào?”
“Em trai tôi học ở trong trấn, tôi nhớ em trai tôi nên cùng người yêu đến trấn đi dạo hai vòng, định đi dạo xong sẽ đến thăm em trai tôi, nhưng mà, khi chúng tôi ở trong trấn thì gặp Dương Mi Mi lén lút, tôi nhất thời tò mò nên đi theo cô ta.”
“Nhưng mà bên đó có nhiều ngõ hẻm, đi vào thì chúng tôi bị lạc, không tìm thấy cô ta. Tôi cũng chỉ tò mò thôi, không tìm thấy thì thôi, dứt khoát cùng người yêu đi dạo trong ngõ hẻm.”
“Các anh biết đấy, ngõ hẻm này vừa sạch sẽ vừa mát mẻ, lại không có người, rất, rất thích hợp để ở riêng với người yêu nên chúng tôi ở trong ngõ hẻm một lúc.”