Nhưng dù hắn có tức giận đau buồn thế nào, cũng không thể thay đổi được sự thật này.
Chỉ với tình hình của Dương Mi Mi, nếu xác nhận cô ta g.i.ế.c Cao Lương thì cô ta có thể bị phán khoảng hai mươi năm, dù sao cô ta cũng tự vệ, không đến mức bị xử bắn.
Nếu vụ Cao Lương không có đột phá, chỉ dựa vào tội danh làm hại Kiều Tuấn Bằng thì có lẽ chỉ bị phán khoảng năm năm, cụ thể hơn thì phải đợi tuyên án mới biết được.
Bốn năm năm cũng được, trước tiên cứ an phận vài năm, nếu sau khi ra tù cô ta vẫn tiếp tục nhắm vào họ thì lúc đó hãy tính tiếp, hơn nữa, loại địa phương như nhà tù vào rồi chưa chắc đã ra được.
Ngay khi Tần Trúc Tây cảm thấy mọi chuyện về cơ bản có thể kết thúc, Dương Mi Mi chắc chắn sẽ ngồi tù thì mọi thứ đều thay đổi.
“Cô nói gì cơ?”
Tần Trúc Tây bất chấp hình tượng ngoáy ngoáy tai, không dám tin hỏi.
“Cô không nghe nhầm đâu, Dương Mi Mi đã được thả rồi, vô tội thả tự do, chỉ nộp một số tiền phạt, bồi thường cho Kiều Tuấn Bằng. Ngoài ra, chuyện của Kiều Tuấn Bằng cũng không cần chúng ta nhúng tay vào nữa, họ đã đạt được thỏa thuận riêng, sau đó … “
Người đồn công an cũng bất lực, loại chuyện này cũng không đến lượt họ xử lý, họ chỉ là người chạy việc vặt, có người ở trên chuyên đến xử lý, vốn dĩ mọi chuyện đang diễn ra rất suôn sẻ.
Nhưng đột nhiên có một người Ôn gia nào đó đến, nghe nói có tiền có thế, trước là mua chuộc gia đình Cao Lương, để họ kiên quyết không đồng ý khám nghiệm tử thi Cao Lương, sau đó lại thương lượng đàm phán với Kiều gia.
Loại địa phương nhỏ này, thực ra không ai muốn gây ra chuyện lớn, khi người trong cuộc đều cho rằng nên xử lý riêng, không muốn ra tòa, cộng thêm có người bảo vệ Dương Mi Mi nên cô ta được thả ra một cách nguyên vẹn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-367.html.]
“Người đi lúc nào?”
TBC
Tần Trúc Tây mặt không biểu cảm, cô không ngờ Ôn Lâm còn có một tay như vậy, hắn ta nhìn như đã đi rồi, nhưng thực tế vẫn ẩn núp trong bóng tối chờ thời cơ, nghĩ mọi cách đưa Dương Mi Mi đi.
Cũng tại cô sơ hở, không ngờ Dương Mi Mi lại quan trọng với Ôn Lâm đến vậy, đáng để hắn ta tốn công tốn sức làm những chuyện này, giúp cô ta xóa sạch mọi dấu vết.
Chết tiệt! Đã nói là cô gái nhân phẩm không tốt sẽ không được vào nhà hắn ta mà! Hợp với việc xung hỉ thì không cần những thứ này sao!
Tần Trúc Tây tức điên người, hận không thể xuyên không về quá khứ, trực tiếp tát Ôn Lâm mấy cái bạt tai, Dương Mi Mi g.i.ế.c người đấy! Đưa một kẻ g.i.ế.c người vào nhà mình, hắn ta sợ người nhà mình sống lâu quá hay sao!
Vấn đề là ngoài biết hắn ta tên Ôn Lâm, đến từ nơi khác thì cô không biết gì thêm nữa, ngay cả cái tên Ôn Lâm này, cũng không biết có phải là giả không! Đi đâu tìm người đây!
“Tối hôm qua, nửa, nửa đêm đi … “
Tần Trúc Tây tức điên người như vậy làm cho anh chàng kia sợ hết hồn, lắp bắp nói ra thời gian.
Nửa đêm ba giờ đi, bây giờ đã giữa trưa rồi, người đi cũng đi xa rồi.
Thôi, Ôn gia, thật là chịu chơi! Ôn gia có quyền có thế không nhiều, từ từ tìm, rồi sẽ tìm ra thôi, hơn nữa Dương Mi Mi mà đi xung hỉ thì địa vị cũng không cao lắm, trừ khi cô ta gả vào đó thật sự có thể khiến ông lão c.h.ế.t đi sống lại.
Nếu xung hỉ thật sự có tác dụng, ông lão sợ c.h.ế.t nhất định sẽ trói cô ta bên cạnh, không thể để cô ta chạy lung tung. Nếu không có tác dụng, ông lão c.h.ế.t rồi thì Dương Mi Mi cũng mất tác dụng, cô ta chưa chắc đã có thể thoát khỏi Ôn gia, chạy xa như vậy về đây gây chuyện.