“Vậy nghe theo đội trưởng và thím Kim đi.”
Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri nhìn nhau, gật đầu đồng ý với đề nghị của hai người.
Thấy vậy, Vương Học Dân và thím Kim đều rất vui mừng, cả hai đều là những đứa trẻ ngoan, biết nghe lời!
Tần Trúc Nam là trẻ con, không thể đưa ra ý kiến nhưng cậu cũng bị thái độ vung tiền như nước của anh rể tương lai làm cho kinh ngạc. Mắt cậu mở to, mãi không hoàn hồn lại được.
Trời ơi, anh rể của cậu thực sự là siêu siêu siêu giàu siêu lợi hại!!!
Đương nhiên rồi, không lợi hại thì làm sao theo đuổi được chị cậu chứ?
Thỏa thuận xong những điều này, mọi người ngồi quanh bàn ăn một bữa cơm, đợi đến khi Hứa Đình Tri bước ra khỏi sân thì hai nhà Hứa Tần đã kết hôn ước, sính lễ mà Hứa Đình Tri cho cũng được truyền ra ngoài.
“Trời đất ơi! Anh Hứa đúng là người thành phố, giàu như vậy! Nếu tôi có thể lấy được anh ấy thì chẳng phải có thể ăn ngon uống cay theo anh ấy sao!”
Mặc dù Hứa Đình Tri đã cố gắng khiêm tốn hết sức nhưng sính lễ này vẫn khiến mọi người ngưỡng mộ.
“Phỉ phui, đồ già mấy chục tuổi, con gái bà sắp lấy chồng rồi mà bà còn muốn lấy trí thức Hứa, người ta coi bà là mẹ thì người ta cũng không thèm đâu!”
“Nói thì nói, bà không muốn lấy người ta à?”
“Tôi mới không muốn, người ta mới không thèm nhìn tôi, không được, tôi phải đi hỏi thăm xem trí thức Hứa còn có em trai hay em họ gì không, tôi phải giới thiệu con gái mình cho gia đình anh ấy!”
Bà thím này cũng là theo phái hành động, lập tức chạy đi tìm Hứa Đình Tri.
Không chỉ có một mình bà ta có suy nghĩ như vậy, tóm lại, vì sính lễ này, Hứa Đình Tri và Tần Trúc Tây đã thực sự nổi tiếng trong đội.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-390.html.]
“Anh Hứa, nhà anh còn có chàng trai nào chưa kết hôn không? Tôi giới thiệu con gái tôi cho anh nhé, cháu gái và cháu gái họ của tôi cũng rất tốt.”
Mọi người đều giới thiệu cả con gái, cháu gái, cháu gái họ cùng một lúc, thấy ai thì gả cho người đó, dù sao thì nước béo không chảy ruộng ngoài, đều là người nhà mình.
Chỉ cần gả cho nhà giàu như vậy thì còn sợ không được hưởng ké sao!
“Nhà tôi chỉ có mình tôi.”
Hứa Đình Tri khéo léo từ chối sự tự tiến cử của mọi người.
Không chỉ bên anh bị quấy rầy mà ngay cả bên Tần Trúc Tây cũng bị vây quanh, lần này mới thực sự là được chúng tinh phủng nguyệt.
“Tiểu Tây, Tiểu Tây, hồi học tiểu học trước đây chúng ta là bạn cùng bàn, cô còn nhớ không?”
“Tiểu Tây, Tiểu Tây, trước đây chúng ta cũng là bạn học, cô có quên không?”
Những cô gái đã lấy chồng trong đội lần lượt đến tìm Tần Trúc Tây để lấy quan hệ, người cô lấy giàu như vậy, sau này thân thiết với cô một chút, biết đâu có thể chia một miếng bánh, chiếm chút lợi.
Người ta vẫn nói nghèo ở phố đông không ai hỏi, giàu ở núi sâu có họ hàng xa, câu này áp dụng ở đây cũng khá phù hợp, quá đáng nhất là, chuyện sính lễ mới vừa truyền ra thì đã có người đến vay tiền.
Còn khóc lóc thảm thiết.
“Tiểu Tây, chú cũng không dễ dàng gì, anh Tiểu Hướng của cháu còn khổ hơn, tuổi đã cao rồi mà vẫn chưa lấy được vợ, cháu sắp lấy chồng rồi, đều tại chú vô dụng, lúc cháu còn nhỏ chú còn bế cháu nữa.”
“Gần đây, bà mối giới thiệu cho anh trai cháu một đối tượng, chỉ là sính lễ hơi cao, chú cũng không còn cách nào khác, mới đến tìm cháu, nghĩ đến trước đây chú đối xử với cháu không tệ, cháu giúp anh trai cháu một tay nhé!”
Lý Lâm ngồi trên ghế, che mặt khóc lóc, dường như không còn mặt mũi nào đối mặt với bà con trong thôn.
Tần Trúc Tây ngồi trên chiếc ghế ở đầu kia, mặt không biểu cảm nhìn ông ta diễn kịch.