Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 402

Cập nhật lúc: 2025-04-09 13:28:41
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Con cái kết hôn cũng cần tiền, mua muối mua đường cũng cần tiền, chỗ nào cũng cần tiền, không có tiền thì làm sao được. Bác yên tâm, giá chúng cháu đưa ra chắc chắn cao hơn trạm lương thực, sẽ không để bác thiệt đâu. Thay vì bán cho trạm lương thực thì bán cho chúng cháu.”

Tần Trúc Tây dụ dỗ, giọng cô hơi trầm, không hiểu sao lại tạo ra một chút cảm giác dễ chịu, bác gái xao xuyến, không kìm được mà bị lời nói của Tần Trúc Tây hấp dẫn.

Nhìn tình hình trên ruộng, năm nay thu hoạch sẽ không tệ, lương thực được chia cũng đủ cho cả nhà ăn, không bao lâu nữa cũng sẽ được chia lương thực mới. Vì trước đó đã tiết kiệm nên bây giờ trong nhà thực sự có nhiều lương thực thừa.

Bán? Không bán? Bán? Không bán?

Bác gái chỉ do dự trong chốc lát, lập tức đưa ra quyết định.

“Vậy thì hai đứa vào đi.”

Cô đã nói đúng, không bán thì phí, tiền này không kiếm thì phí!

Thành công rồi!

Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri nhìn nhau, cười gian xảo, quả nhiên, cách này vẫn hiệu quả hơn một chút.

Sau khi thương lượng giá cả xong, Tần Trúc Tây còn chủ động nói.

“Bác ơi, nếu bác có người hàng xóm hoặc bạn bè nào muốn bán lương thực thì cũng có thể giới thiệu họ đến bán cho cháu, giá cả cũng theo mức này. Hơn nữa, mỗi mười cân lương thực mà người bác giới thiệu đến bán cho cháu, cháu sẽ trả cho bác một hào, không giới hạn số lượng.”

“Tuy nhiên, cháu chỉ thu mua lương thực chất lượng tốt, nếu chất lượng không tốt hoặc có pha trộn tạp chất thì cháu không thể thu mua được.”

Cô nói rõ ràng những điều không hay trước.

“Thật sao? Họ bán cho cháu mười cân, cháu sẽ trả cho tôi một hào, vậy nếu họ bán cho cháu một trăm cân thì cháu có trả cho tôi một đồng không?”

Bác gái phấn khích hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-402.html.]

“Đúng vậy, cháu thu mua lương thực của họ xong sẽ lập tức trả tiền cho bác.”

Tần Trúc Tây khẳng định.

Để bác gái quen thuộc này mở lòng mọi người, kêu gọi mọi người đến bán lương thực thì tốt nhất, dù sao không phải ai cũng táo bạo, dám bán lương thực cho người không quen biết, nếu không thì đã sớm lén lút bán ở chợ đen rồi, còn đợi đến bây giờ.

“Được! Đợi cân xong nhà tôi, tôi sẽ lập tức đi tìm người, hai đứa phải ở nhà đợi tôi đấy, đừng đi đâu!”

Trong đầu bác gái chỉ có ba chữ, phát tài rồi!

Không nói gì khác, một trăm cân thì chắc chắn bà ta có thể tìm người có đủ, cho dù một nhà bán mười cân thì tìm mười người là bà ta có một đồng rồi!

Đừng thấy một đồng ít nhưng với sự tính toán chi li của bà ta thì một đồng đủ cho cả nhà chi tiêu một tháng rồi, lương thực và rau đều là của nhà trồng, chỉ có muối là cần đến hợp tác xã mua.

Bây giờ bác gái còn sốt sắng đi thu mua lương thực hơn cả Tần Trúc Tây, chỉ có một điều bà ta còn băn khoăn.

“Nếu thu mua quá nhiều lương thực thì hai đứa mang đi bằng cách nào?”

TBC

“Chuyện này bác không cần lo, chúng cháu có cách.”

Tần Trúc Tây lắc đầu bí ẩn.

Bác gái cũng không hỏi nữa, kệ chứ, dù sao cũng trả tiền cho bà ta là được. Hai vợ chồng bàn bạc một chút, bác gái đi tìm người, còn bác trai thì ở nhà trò chuyện với Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri, ừm, cũng là để trông chừng họ, kẻo họ bỏ đi.

Nếu không thì bà ta vất vả lắm mới thuyết phục được người ta đến bán lương thực, mà người thu mua lương thực lại bỏ đi thì không phải bà ta sẽ bị trách mắng sao?

Tâm tư của mỗi người, tất nhiên là không thể nào biết được, chỉ là cả hai bên đều có ý định hợp tác, lại rất chân thành, tất nhiên có thể hợp tác rất vui vẻ.

Hơn nữa, Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri cũng không phải tùy tiện gõ cửa một nhà nào đó, họ đã quan sát một lúc, thấy bác gái này có mối quan hệ tốt, tính tình cũng được, mới gõ cửa.

Loading...