Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 410

Cập nhật lúc: 2025-04-09 13:28:57
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Các người đừng hòng lén lút lấy đồ đi nhé, mang hết ra bãi đất trống bên kia cho tôi, đốt hết đi, nghe thấy chưa!”

Người phụ nữ đứng bên cạnh chỉ huy, vênh váo ra lệnh, sự khinh thường trong lời nói rất rõ ràng.

Vài người đàn ông khiêng đồ bĩu môi, đồng thời trong lòng khinh thường chế giễu, đồ thì là đồ tốt nhưng họ cũng phải dám dùng mới lấy chứ, đây là đồ của ông già sắp chết, xui xẻo lắm, họ làm sao dám nhặt.

“Nhanh lên nào, đừng hòng lười biếng, lát nữa còn việc khác phải làm!”

Người phụ nữ giống như địa chủ khắc nghiệt chỉ huy tá điền, rất không khách sáo. Bên trong hình như có người gọi cô ta, cô ta lại dặn dò thêm vài câu rồi đi vào.

Hứa Đình Tri tiến đến gần một người công nhân, cau mày nhỏ giọng hỏi.

“Anh ơi, người phụ nữ vừa nãy là ai vậy, sao nói chuyện khó nghe thế, tôi chỉ là người đi ngang qua mà còn nghe không nổi.”

“Ôi, cậu là người ở quê lên phải không, chắc không biết cô ta, cô ta còn là ai được nữa, con gái lớn Ôn gia chứ ai, dựa vào việc nhà có mấy đồng tiền thối tha, không coi chúng tôi ra gì. Nếu không phải vì kiếm chút tiền nuôi miệng, ai lại chịu ấm ức này chứ.”

Người này lắc đầu thở dài, hiển nhiên đã quen với thái độ của người phụ nữ này.

“Bà thím này tuổi đã cao rồi mà vẫn ở nhà mẹ đẻ à, không về nhà chồng ở sao?”

“Hừ, không phải là dạo trước cha cô ta sắp c.h.ế.t rồi sao, cả Ôn gia đều về, bây giờ ở đây, đông nghịt, chờ chia tài sản.”

“Kết quả cậu đoán xem thế nào, hê hê, người ta không chết, giờ thì ngớ người ra rồi, nếu không thì hôm nay cũng không thể nói chuyện khó nghe như vậy, bình thường cô ta vẫn rất chú trọng hình tượng.”

Người này cười khẩy, trong lời nói đầy vẻ chế giễu.

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-410.html.]

Vừa nãy họ vào khiêng đồ, còn nghe thấy mấy người đàn ông đang tính toán, đợi ông già chết, ai được chia nhiều, ai được chia ít, dạo trước còn vì chuyện chia tiền mà suýt đánh nhau, quả nhiên tiền nhiều cũng có phiền não, không giống như họ.

Nhưng bây giờ thì tốt rồi, không ai chia được nữa.

Người này chắc cũng là người ở gần đây, rất hiểu Ôn gia.

“Ôn gia, đây là Ôn gia à, chúng tôi đến thăm họ hàng, nghe họ hàng chúng tôi nói, ông già nhà này vì đưa một cô gái về mà khỏi bệnh, bây giờ đã có thể xuống giường rồi sao?”

“Nếu thực sự là cô gái đó chữa khỏi bệnh cho ông già Ôn gia thì Ôn gia phải thờ cô ta như tổ tiên mất, sau này có phúc hưởng rồi.”

Hứa Đình Tri và Tần Trúc Tây đi theo mấy người khiêng đồ, vừa đi vừa khéo léo dò hỏi.

Bây giờ đã đi ra khỏi Ôn gia một đoạn, một người khiêng giường khác liếc mắt nhìn về phía sau, thấy không có người Ôn gia nào đuổi theo, hắn ta lập tức khinh thường nói.

“Thờ cái gì chứ, nhà này chẳng có ai tốt lành cả, nghe nói cô gái đó chỉ là một đứa con gái nhà quê, người ta đều coi thường cô ta. Mặc dù bây giờ cô ta đã bái đường thành thân với ông già Ôn gia nhưng người ta ghét cô ta lắm.”

“Hơn nữa, nếu lấy thêm một bà vợ lẽ, chẳng phải sẽ có thêm một người chia tiền sao, ai mà thích cô ta chứ, tôi còn nghe nói, bình thường không cho cô gái đó ra khỏi cửa.”

“Tôi nói này, gả vào nhà như thế này thì có kết cục gì tốt đẹp chứ.”

“Thậm chí còn không cho ra khỏi cửa, quá đáng quá rồi!”

Tần Trúc Tây lên án.

“Đúng vậy, dù sao cũng là một cô gái trẻ, uổng phí cả thanh xuân, tiền cũng không có, tự do cũng không có, còn không bằng gả cho người bình thường.”

“Cũng chưa chắc, tôi nghe nói người này được đưa về với giá rất cao, đứa con trai út của ông già đó không phải đã nói như vậy sao, rất nhiều người đã nghe thấy, ông già còn khen anh ta làm tốt!”

Loading...