Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 443

Cập nhật lúc: 2025-04-10 14:33:39
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 443:

“Đúng là ruột thịt, nếu là người khác thì chị đã tiến lên đỡ rồi.”

Tần Trúc Tây chế nhạo, cho cậu vênh váo, giờ thì hay rồi, ngã rồi chứ gì.

“Ôi!!!”

Tần Trúc Nam thở dài, hết yêu rồi, chị gái không yêu cậu nữa rồi!

TBC

“Mau đứng dậy đi, em còn ngồi trong vũng nước đến nghiện luôn rồi à?”

Vào thời điểm quan trọng, Hứa Đình Tri vẫn phát huy tinh thần anh rể, kéo Tần Trúc Nam ra khỏi vũng nước, tay anh dính đầy bùn.

“Vẫn là anh rể tốt~”

Tần Trúc Nam thở dài thườn thượt, nhìn thấu chân lý cuộc đời.

“Á, không phải Tiểu Nam sao, sao lại lăn lộn thành thế này, còn bẩn hơn cả con khỉ bùn nhà tôi.”

Có một bà thím đi ngang qua, tay còn dắt theo một đứa trẻ bốn năm tuổi, đứa trẻ đó cũng toàn thân đầy bùn đất.

Bà ta thấy toàn thân Tần Trúc Nam cũng đầy bùn, cười đến cong cả lưng.

“Nhà tôi là tự nhảy xuống vũng nước chơi, Tiểu Nam, cháu lớn thế này rồi, không lẽ còn muốn chơi bùn sao?”

“Không có, cháu chỉ vô tình ngã xuống vũng nước thôi.”

Tần Trúc Nam ngượng ngùng vỗ vỗ m.ô.n.g nói, cậu không phải trẻ con ba tuổi, sao lại thích chơi trò này.

“Thật không?”

“Thật mà!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-443.html.]

Cậu gật đầu lia lịa, mới lừa được bà thím đi, không bị hạ thấp ngang hàng với đứa trẻ ba tuổi.

Lúc này cậu cũng biết xấu hổ rồi, vội vàng che mặt chạy về nhà, phải tắm rửa thay quần áo, không đợi đi thong thả cùng Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri nữa.

Sau cơn mưa chỉ hửng nắng được hai ngày, lại liên tiếp mưa bảy tám ngày, lúc này mới hoàn toàn hửng nắng, mặt trời lên cao.

Trải qua nửa tháng được mưa tưới, cây cối trên đồng ruộng đều hồi sinh, những cây lúa vốn ủ rũ nay cũng tươi tỉnh trở lại, những bông lúa kết ra cuối cùng cũng không còn lép nữa, tình hình tốt hơn trước rất nhiều.

Ước tính sản lượng năm nay cũng bằng khoảng một nửa năm ngoái, cộng thêm việc giảm một nửa nhiệm vụ, như vậy cũng tạm cân bằng, không phải như dự tính ban đầu là phải gian khổ vượt qua thời gian này.

Vì vậy đến lúc thu hoạch, mọi người đều rất nhiệt tình, người nào người nấy như được tiêm m.á.u gà.

“Tất cả đã chuẩn bị xong chưa? Mau thu hoạch đi, thu hoạch xong là được nghỉ rồi, không phải lo đói nữa!”

Vương Học Dân hớn hở động viên mọi người trước khi thu hoạch.

Những năm trước đều phải cảnh cáo trước là không được lười biếng, phải tranh thủ thời gian, năm nay thì không cần lo lắng nữa, ai cũng nóng lòng thu hoạch lương thực, chỉ có lương thực đến tay mới chắc chắn là của mình.

“Được!”

Thu hoạch mùa thu là việc lớn, ngay cả Hứa Đình Tri bình thường không phải xuống đồng cũng phải tham gia, ngay cả Tần Trúc Nam cũng được nghỉ, nghỉ năm ngày, đợi thu hoạch mùa thu xong rồi mới tiếp tục đi học.

Trước đây sức khoẻ Tần Trúc Nam không tốt, thu hoạch mùa thu đều không lộ mặt nhưng năm nay sức khỏe cậu khá tốt nên cũng hẹn trước với mấy đứa bạn, cùng nhau đi nhặt lúa.

Để cậu đi cắt lúa thì chắc chắn không cắt được nhưng đi cùng bọn trẻ con xách giỏ nhỏ đi nhặt lúa thì vẫn được. Mỗi lần cắt lúa xong, đều có những hạt lúa rơi vãi trên ruộng, người lớn không có thời gian tìm kỹ.

Vì vậy lúc này cần đến trẻ con ra tay, ai nhặt được thì là của người đó. Có đứa trẻ mắt nhanh tay lẹ, đi theo sau m.ô.n.g người lớn, một ngày cũng nhặt được nửa giỏ, cũng đủ cho người nhà thêm một bữa ăn.

Chỉ cần có đồ ăn, mọi chuyện đều dễ nói, cho nên mặc dù trời nắng to nhưng bọn trẻ con vẫn rất thích thời điểm này.

“Tiểu Thạch Đầu, đừng bám sát chị thế, lỡ d.a.o liềm cắt vào em thì sao?”

Đây là lần thứ n Tần Trúc Tây cười khổ dừng lại nhắc nhở, cô giấu d.a.o liềm ra sau lưng, quay đầu lại lần nữa giảng đạo lý cho Tiểu Thạch Đầu này.

Loading...