Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 462

Cập nhật lúc: 2025-04-10 14:37:47
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 462:

Hắn lớn tiếng hỏi.

“Phải đưa hai lần tiền sao? Nhà chúng tôi không có, nhà chúng tôi không đưa nổi.”

Thím Hoàng lập tức rút phong bao lì xì về. Đùa chứ, đây không phải là ngồi đó tăng giá sao!

“Thím nói đi, thím có ý đó không? Chắc không phải chứ? Trước đây không phải chúng ta đã nói rồi sao? Mười tám đồng sính lễ? Huệ Nhi không mang tiền đến nhà chúng tôi cũng không có ý kiến gì.”

Hoàng Trình Nghĩa sợ hai bên có hiểu lầm gì đó, vội vàng nhắc lại lần nữa.

Bên kia, mẹ của Lý Huệ Nhi im lặng một lúc mới nói.

“Tất nhiên là không.”

Mọi người vừa định thở phào nhẹ nhõm thì giọng bà ta lại vang lên.

“Tiền sính lễ không cần đưa lần thứ hai, nhà chúng tôi có hai cánh cửa, tiền sính lễ mở cửa lớn, cửa nhỏ bên trong cũng phải có tiền mở cửa.”

Quả nhiên là muốn tiền, mọi người lập tức xì xào bàn tán.

Biểu cảm của những người đón dâu không còn tốt nữa, chưa từng nghe nói mở cửa cũng phải trả tiền, nếu không thì họ phá cửa xông vào, tự mở cũng được.

“Vậy mở cửa nhỏ, bà định lấy bao nhiêu tiền?”

Dù sao thím Hoàng cũng là người có kinh nghiệm, trực tiếp vào thẳng vấn đề.

“Không nhiều, mười đồng.”

“Mười đồng còn không nhiều à, bà cướp của à! Bà là gả con gái hay là bán con gái vậy, không biết còn tưởng con gái bà là tiên nữ chứ!”

Tôn Quảng Kiến lập tức mắng.

Mười tám đồng tiền sính lễ không cho mang về một xu cũng được, người ta nuôi con gái lớn cũng cần tiền nhưng nếu thêm mười đồng nữa thì đó là cướp tiền.

Hai mươi tám đồng, họ có thể tìm một cô gái đẹp hơn, hiền hơn!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-462.html.]

“Vậy mười đồng này bà muốn để cho có lệ, để con gái bà mang đến, hay là để lại cho bà?”

Thím Hoàng cau mày, tiếp tục hỏi.

Nếu để cô ta mang về, vậy mười đồng này gom góp lại cũng không phải là không được.

“Đã nói là không mang tiền đến.”

Mẹ của Lý Huệ Nhi phản bác rất nhanh.

“Bà còn biết cái gì gọi là đã nói? Vậy chúng tôi không cưới nữa, Trình Nghĩa, đi, đi với anh, không kết hôn cũng được!”

Tôn Quảng Kiến lập tức muốn kéo Hoàng Trình Nghĩa đi.

TBC

Hoàng Trình Nghĩa do dự, mặc dù là quen biết qua mai mối nhưng cũng đã đính hôn một thời gian rồi, hắn vẫn có chút tình cảm với người vợ tương lai của mình.

“Đừng nóng vội, sao mấy người trẻ tuổi lại không bình tĩnh như vậy!”

Thím Hoàng cũng kéo Hoàng Trình Nghĩa lại, không để Tôn Quảng Kiến kéo người đi.

Tiệc rượu trong nhà đã bắt đầu chuẩn bị, cũng đã thông báo cho từng người một, nếu không đón được cô dâu về thì mặt mũi của nhà họ coi như mất hết.

“Em gái, hôm nay là ngày vui, nói những lời này cũng không thích hợp, hay là chúng ta cứ kết hôn trước, những chuyện khác sau này hãy nói? Kéo dài nữa thì mọi người cũng khó xử.”

Thím Hoàng cố gắng thuyết phục mẹ của Lý Huệ Nhi nhưng nếu bà ta dễ bị thuyết phục như vậy thì đã không chặn cửa ngay từ đầu.

“Hay là chúng ta thương lượng lại, tiền mở cửa thì cho nhưng bây giờ chúng tôi thực sự không lấy ra được nhiều tiền như vậy, một đồng được không? Chúng tôi gom góp lại, một đồng vẫn có.”

“Không được, mười đồng, một xu cũng không được thiếu.”

Mẹ của Lý Huệ Nhi kiên quyết nói, không hề nhượng bộ.

Lý Huệ Nhi ở trong phòng mình nóng ruột đi đi lại lại, trong phòng chỉ có cha cô ta nhìn cô ta.

“Cha, cha để con ra ngoài đi, cha xem mẹ nói gì kìa, có ai như vậy không, cha không sợ người ta nói cha mẹ bán con gái sao!”

Loading...