Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 481

Cập nhật lúc: 2025-04-11 15:02:27
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tôi đi trước đây.”

Trước khi đi, cô còn động viên bà thím.

TBC

Người ta vẫn nói phụ nữ sao lại làm khó phụ nữ, cô thấy bà thím này vẫn có thể cứu vãn được.

“Được, vậy cô thường đến chơi nhé, lần sau nếu cô đến bách hóa thì tìm tôi, nếu tôi có đồ tốt cũng sẽ giữ lại cho cô!”

Bà thím không chỉ mời Tần Trúc Tây thường đến chơi, còn nhét cho cô hai viên kẹo cứng, nói rằng mình đã để dành rất lâu mà không nỡ ăn, bảo Tần Trúc Tây sau này nhất định phải thường đến chơi!

Tần Trúc Tây nhìn viên kẹo nhăn nhúm như sắp tan chảy này, khó xử nhíu mày.

“Không cần đâu, bà thím cứ giữ lại mà ăn, sau này nếu tôi rảnh sẽ đến tìm bà, tôi đi đây, hẹn gặp lại.”

Cô đẩy viên kẹo của bà thím trả lại, xách giỏ rồi chạy vụt ra ngoài, ngồi lên xe đạp liên tục thúc giục.

“Nhanh lên!”

“Được.”

Hứa Đình Tri đạp một cái, xe đạp trượt đi rất xa.

“Sao thế, gấp gáp vậy, anh thấy hai người nói chuyện rất vui vẻ mà?”

Đợi đi xa rồi, Hứa Đình Tri mới bắt đầu hỏi.

“Nói vui quá, em sợ lỡ dạy hư người ta, hay là chạy trước cho chắc.”

Tần Trúc Tây thở dài.

Lỡ như bà thím này làm theo lời cô nói, không những không thành công mà còn làm hỏng chuyện thì chẳng phải rất xấu hổ sao?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chắc cũng không thể tệ hơn được nữa, đặc biệt là cô con gái của bà thím, lấy phải người chồng chẳng ra gì. Nếu bản thân không có chí tiến thủ thì cứ chờ bị người ta nuốt chửng sạch sẽ.

“Sao thế, anh thấy em nói đều có lý.”

Hứa Đình Tri nghiêm túc nịnh nọt.

“Trước đây sao em không biết anh lại khéo ăn nói thế này?”

Tần Trúc Tây véo góc áo anh, cười đến nỗi hoa cả mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-481.html.]

“Thế nghĩa là trước đây em không để anh vào trong lòng.”

“Nói bậy, thế này mà không để vào lòng sao? Chỉ thiếu mỗi ngày nhớ đến anh thôi.”

“Hử? Em nói gì cơ?”

Hứa Đình Tri hạ giọng cảnh cáo.

“Khụ, không phải, ý em là, em đã nghĩ đến anh mỗi ngày, anh không chỉ ở trong tim em mà còn trong mắt em!”

Nịnh nọt thì Tần Trúc Tây cũng biết!

“Không cảm nhận được, em có muốn thể hiện không?”

“Còn phải thể hiện thế nào nữa? Anh đừng có được nước làm tới. Cẩn thận em trở mặt.”

Tần Trúc Tây kiêu ngạo nói, còn ác ý véo eo anh.

Eo của Hứa Đình Tri khá nhạy cảm, anh không kịp đề phòng bị véo một cái, tay lái không kiểm soát được, nghiêng sang một bên, suýt nữa thì lao xuống mương.

“Đừng giỡn, giỡn nữa là rơi xuống mương đấy.”

Anh bất lực điều khiển tay lái, lại tiếp tục đạp xe.

May mà đây là đường làng, không có người, nếu ở trong thị trấn thì không biết liệu có đ.â.m phải người nào không.

Tần Trúc Tây: Nếu ở nơi có người thì tôi cũng không chơi như vậy!

“Ồ.”

Tần Trúc Tây miệng thì đồng ý nhưng thực tế, đợi Hứa Đình Tri vừa đạp xe đi, cô lại giơ bàn tay tội lỗi ra.

“Ha ha ha, đừng giỡn, ngồi yên vào!”

Hứa Đình Tri bị cô chọc lại giật mình hai cái, còn càng chọc càng nghiện đúng không?

Hứa Đình Tri dứt khoát vòng một tay qua, nắm chặt hai tay của Tần Trúc Tây, không cho cô nghịch ngợm, bản thân chỉ dùng một tay nắm tay lái.

“Này, hai tay đều rảnh rồi, xem anh có được không?”

Tần Trúc Tây thấy vậy, hứng thú hỏi.

Cô biết đi xe đạp nhưng không thành thạo, cô có thể lái xe Ferrari bằng một tay nhưng không thể đi xe đạp bằng một tay. Còn có rất nhiều người không cần nắm tay lái vẫn có thể đi xe đạp, trông rất oai phong.

Loading...