Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 516 - 517

Cập nhật lúc: 2025-04-12 07:39:28
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 516:

“Nói ít thôi, đừng làm đối tượng của tôi bỏ chạy.”

“Không thành vấn đề!”

Vương Thành tự tin gật đầu.

Hê hê, chỉ có đối tượng của hắn ta mới bỏ chạy, đối tượng của trí thức Hứa sao có thể bỏ chạy được.

Người này khá tự hào, vì vậy hắn ta xuất hiện trong đoàn đón dâu.

Ngoài đoàn anh em, phía sau còn có rất nhiều trẻ em và người trong đội đến xem náo nhiệt, Vương Thành vừa ăn kẹo vừa phát kẹo cho mọi người, đồng thời miệng không ngừng lải nhải.

“Hôm nay là ngày vui của trí thức Hứa chúng ta, mọi người đừng ngại, ăn kẹo ăn kẹo, nhìn xem trí thức Hứa của chúng ta và chị Trúc Tây đẹp đôi biết bao! Ăn kẹo xong phải nói hai câu cát tường nhé.”

TBC

“Ồ đúng rồi, còn phong bao nữa, đã nhận phong bao rồi thì không được lấy kẹo nữa nhé, cũng để người khác dính chút hỉ khí.”

“Ái chà, chú Lưu lớn tuổi như vậy rồi mà cũng ra xem náo nhiệt à, mọi người tránh ra nào, đừng chen chú Lưu nữa, chú ơi, chú đến đây, chú lớn tuổi nhất, cháu tặng chú cả phong bao lẫn kẹo!”

Muốn chặn miệng tên lắm lời này thì chỉ dựa vào kẹo là không được, cho dù hắn ta có nhét đầy miệng kẹo thì vẫn có thể lải nhải không ngừng.

Hứa Đình Tri:...

Anh đạp xe đạp đi trước mà không nhịn được quay đầu lại nhìn, đã nói là không nói nhiều mà? Hắn ta làm thế này thì có khác gì tự mình kết hôn đâu?

“Khụ, tôi quên mất, tôi sẽ im miệng ngay!”

Vương Thành nhận được ánh mắt của Hứa Đình Tri, lập tức che miệng tỏ ý đã hiểu, sau đó lại nhét vào miệng mình hai viên kẹo. Một viên không đủ, chúng ta có thể ăn thêm hai viên!

Sau đó, cuối cùng hắn ta cũng có thể yên tĩnh phát kẹo.

Cha mẹ Vương gia lẫn trong đám đông, nhìn hắn ta bằng ánh mắt hận sắt không thành thép.

Nói nói nói, sao lại có thể nói nhiều như vậy chứ! Thực sự là im thì c.h.ế.t ngạt, nói thì c.h.ế.t nói, cái miệng đó của hắn ta bao giờ mới có thể dừng lại, sau này đi xem mắt với người ta, cũng phải nhét đầy miệng kẹo mới có thể giữ im lặng sao!

Thực sự là lo c.h.ế.t đi được!

“Đến rồi đến rồi, chị ơi, em thấy anh rể đạp xe đến rồi!!!”

Tần Trúc Nam cũng giống như lần đính hôn trước, đứng ở cửa ngóng trông, vừa thấy Hứa Đình Tri đến thì vô cùng phấn khích.

Hôm nay cậu mặc bộ quần áo mà Hứa Đình Tri mua cho, là kiểu áo sơ mi vải lanh, kết hợp với quần dài màu nâu, trông giống như một cậu thiếu niên thành phố, vô cùng bảnh bao.

Tần Trúc Nam còn chải chuốt vuốt tóc lên, tạo kiểu đầu bóng mượt, càng giống người thành phố hơn. Có không ít thím trêu cậu, nói hôm nay cậu như thể tự mình kết hôn vậy.

Tần Trúc Nam không những không xấu hổ mà còn rất hùng hồn.

“Anh rể của em đẹp trai như vậy, em không ăn mặc đẹp một chút thì lát nữa em sẽ thua mất, như vậy thì làm sao em lấy lại thể diện cho chị em được!”

Ừm, có lý!

Dù sao thì hôm nay hai nhân vật chính đều đẹp đôi xuất chúng, những người khác có ăn mặc thế nào cũng không thể đẹp hơn họ, hoàn toàn không sợ bị cướp mất hào quang.

Trong lúc nói chuyện, người của Hứa Đình Tri đã đến trước cửa, Tần Trúc Nam với tư cách là em vợ, đã đi đầu chặn ở cổng lớn của sân.

“Hứa Đình Tri, muốn cưới chị gái em, hôm nay anh phải trả lời ba câu hỏi lớn của em!”

Cậu giơ ba ngón tay, thậm chí còn không gọi anh rể nữa.

“Được, anh rửa tai lắng nghe.”

Chương 517:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-516-517.html.]

Hứa Đình Tri đỗ xe xong, cười tủm tỉm bước xuống xe.

Hôm nay anh mặc áo sơ mi trắng quần đen, áo sơ mi là vải đích xác -lương, màu trắng sáng, không có một nếp nhăn nào, càng tôn lên vẻ nghiêm túc nho nhã của anh. Trên n.g.ự.c anh cài một bông hoa hồng lớn, vừa trang trọng lại không lòe loẹt.

Khuôn mặt tinh tế lạnh lùng hiếm khi nở nụ cười, đôi mắt dịu dàng, khiến người ta không khỏi muốn gần gũi.

Thật sự là đẹp trai đến mức phát sáng, những bà thím và cô gái trẻ đang hóng hớt xung quanh lập tức hít một hơi, thật chói mắt! Đẹp trai quá!!

“Mẹ! Mẹ có thể tìm cho con một người đẹp trai như Hứa Đình Tri không!”

Cô gái trẻ vô cùng phấn khích, a a a, đẹp trai quá! Lúc đạp xe cũng đẹp trai quá! Hu hu hu, cô ta cũng muốn có một người như vậy.

Mẹ của cô gái trẻ trợn mắt.

“Con tự nhìn xem mình trông thế nào đi, đừng làm phiền mẹ, mẹ phải đi làm việc rồi.”

Bà ta là thím Xuân Hoa, là chị dâu nhà mẹ đẻ của thím Kim, bà đặc biệt đến nhờ bà ta giúp Tần Trúc Tây chuẩn bị tiệc rượu. Vì vậy, thím Xuân Hoa chỉ xem náo nhiệt một chút rồi phải về bận việc.

Không có thời gian để ở bên con gái đang ngây ngốc.

“Mẹ sao mẹ lại như vậy chứ! Người ta chỉ nghĩ thôi mà cũng không được sao!”

Bạch Tố Thu tức giận dậm chân, cô gái nào mà không thích những chàng trai đẹp trai chứ!

“Câu hỏi đầu tiên, chị em thích ăn gì? Không thích ăn gì, thường thích làm gì, thích màu quần áo gì!”

Bên này, Tần Trúc Nam đã bắt đầu.

Hay lắm một câu hỏi bốn trong một, cậu thực sự rất thông minh. Nếu tính theo cách này thì hôm nay cậu có thể hỏi đến mười hai câu hỏi, Hứa Đình Tri phải trả lời cho hết.

“Cô ấy thích ăn thịt, đặc biệt là các món mặn cay, không thích ăn mướp đắng và các món luộc, thích các món xào. Bình thường thích ngẩn người, thích buôn chuyện, thích mọi loại quần áo đẹp, không có màu sắc đặc biệt nào, những món anh tặng cô ấy đều thích.”

Hứa Đình Tri đối đáp trôi chảy, hoàn toàn không sợ hãi, những câu trả lời này đối với anh mà nói chỉ là chuyện nhỏ.

Tuy nhiên, phải nói rằng điều mà Tần Trúc Tây thích làm nhất thực ra là kiếm tiền nhưng không tiện nói ra trước đám đông, vì vậy anh đã đổi câu trả lời khác.

Tần Trúc Nam suy nghĩ một chút về câu trả lời của anh, có vẻ như đều nói rất đúng, còn về việc chị gái mình thích làm gì và thích màu quần áo gì, thực ra cậu cũng không biết.

Cậu chỉ muốn xem biểu cảm lúng túng của Hứa Đình Tri, nào ngờ anh lại trả lời chắc chắn và nhanh chóng như vậy, ngược lại khiến cậu không biết phải làm sao.

“Vậy thì, coi như anh trả lời đúng! Câu tiếp theo!”

Tần Trúc Nam không cố chấp, ngược lại chuyển sang câu hỏi tiếp theo.

“Em hỏi anh, em và chị em tôi rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai trước.”

Hứa Đình Tri:???

“Còn phải hỏi sao? Tất nhiên là cứu chị em.”

Hứa Đình Tri không chút do dự đưa ra lựa chọn.

“Không không không, vừa nãy em hỏi sai rồi, ý em không phải vậy!”

Tần Trúc Nam giật mình nhận ra mình đã hỏi sai đối tượng, ban đầu cậu định hỏi nếu chị gái cậu và Hứa Đình Tri rơi xuống nước, anh sẽ chọn tự mình bơi lên bờ trước hay cứu chị gái cậu lên bờ trước.

Kết quả là quá căng thẳng nên đã hỏi sai.

“Em muốn nói là...”

“Em đã hỏi xong câu hỏi thứ hai rồi, được rồi, hỏi câu thứ ba đi.”

Loading...