Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 534 - 535
Cập nhật lúc: 2025-04-12 07:42:18
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 534:
Có thể ở nhà để đàn ông của mình xoa bóp cho mình, thật sự quá tiện lợi!
Tần Trúc Nam và Hứa Đình Tri vừa vặn đang ăn cơm trong sân, hai người đều không làm phiền Tần Trúc Tây. Không có Tần Trúc Tây, anh rể và em vợ nói chuyện ít hơn, hai người cơ bản là im lặng ăn cơm, đều có suy nghĩ riêng.
Tần Trúc Nam: Ngày mai lại phải đi học rồi, chán quá.
Hứa Đình Tri: Lại đến tối rồi, sắp có thể vui vẻ rồi, à, vui quá.
Cùng là vui vẻ, nhưng niềm vui của anh hình như không giống với niềm vui của em.
Hứa Đình Tri ngồi quay lưng lại với Tần Trúc Tây nhưng tai anh rất thính, phát hiện ra Tần Trúc Tây đi ra ngay từ bước đầu tiên.
“Tỉnh rồi à, đói không.”
Anh quay người lại, vẫy tay với Tần Trúc Tây.
Tần Trúc Nam lắc đầu, cắn đũa lè lưỡi.
“Chị, chị ngủ giỏi quá, ngủ một mạch cả ngày, sao chị càng ngày càng lười thế.”
“Chị thích thì chị lười, đi, lấy cơm cho chị.”
Tần Trúc Tây sai bảo.
“Được ạ!”
Tần Trúc Nam chạy đi lấy cơm cho Tần Trúc Tây.
“Chị, chị nói chị sẽ đáp ứng một yêu cầu của em mà, chị không quên chứ?”
Cậu ân cần đưa cơm cho Tần Trúc Tây, còn tiện tay gắp cho cô hai đũa thức ăn.
Hóa ra là có chuyện nhờ vả.
“Trí nhớ của chị chưa đến nỗi kém như vậy nhưng em nói trước đi, chị nghe xem là yêu cầu gì, rồi mới cân nhắc xem có đáp ứng em không.”
Tần Trúc Tây liếc cậu, chờ cậu nói tiếp.
Tần Trúc Nam bây giờ rất hoạt bát nhưng có hơi quá đà, không giống như một đứa trẻ mười lăm tuổi, ngược lại giống như một đứa trẻ năm tuổi, đúng là càng sống càng trẻ.
“Biết đâu là muốn nói với em là không đi học nữa, trực tiếp về đây kiếm công điểm.”
Hứa Đình Tri cười khẽ hai tiếng, đoán.
TBC
Bởi vì Tần Trúc Nam vừa mới phàn nàn với anh rằng sách khó đọc, không muốn đi học nhưng lại phải đi, tóm lại là rất đau khổ.
Nhưng lại không muốn làm chị mình thất vọng nên lại muốn anh rể giúp mình học thêm. Còn biết chủ động học tập, cũng không phải là không thể cứu vãn, chỉ là muốn than thở đôi câu thôi.
“Không phải đâu! Anh rể, em vừa mới nói với anh là để anh giúp em học thêm mà!”
Tần Trúc Nam phản đối kịch liệt lời nói này, cậu không phải là loại người đó!
“Vậy thì ban đầu em muốn đưa ra yêu cầu gì?”
Tần Trúc Tây bình tĩnh nhìn hai người cãi nhau, tùy tiện kẹp một hạt đậu phộng bỏ vào miệng.
Hạt đậu phộng này rang vừa giòn vừa ngon, lại không quá mặn, rất thích hợp để ăn vặt. Cô vừa ăn cơm xong vào buổi chiều, cũng không đói lắm, không muốn ăn cơm, lúc này rất thích hợp để ăn vặt.
“He he, em muốn nói là, ngày nghỉ tiếp theo, em có thể đến nhà bạn học chơi không, em sẽ không về.”
Tần Trúc Nam xoa xoa tay, ngượng ngùng nói.
“Xấu hổ thế, là bạn học nữ à?”
Hứa Đình Tri nhướng mày, tò mò nhìn Tần Trúc Nam, đã có bạn học tốt đến mức có thể đến nhà chơi rồi.
“Không phải, sao em lại đến nhà bạn học nữ chơi chứ! Nếu em đi thì chắc chắn là đến nhà bạn học nam rồi! Còn phải ngủ lại nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-534-535.html.]
Tần Trúc Nam nói lớn, chỉ thiếu điều đập bàn, trông rất hùng hồn. Nhưng nói lớn như vậy, lại hơi có chút chột dạ.
“Thật sự là bạn học nữ?”
Tần Trúc Tây nhíu mày, cậu mới bao nhiêu tuổi, nhanh như vậy đã có... thôi được, mười lăm tuổi, đúng là đã đến tuổi yêu đương sớm.
“Thật sự không phải! Là bạn học nam, bọn em chỉ hẹn nhau đi bơi câu cá, họ nói lúc đó có thể ngủ ngoài trời, không về nhà ngủ.”
Chương 535:
Để gạt bỏ nghi ngờ về bạn học nữ, cậu lỡ miệng nói hết cả kế hoạch ra. Hóa ra đám nhóc này đang định cắm trại ngoài trời.
“Một đứa vịt trên cạn như em, em đi bơi? Đi bơi ở đâu, có an toàn không?”
Tần Trúc Tây nghe vậy càng không yên tâm, bơi ở nơi không quen thuộc, thật sự rất dễ xảy ra chuyện, đặc biệt là độ tuổi nửa lớn nửa nhỏ này, thích nhất là thử thách mạo hiểm.
“Bạn em bơi rất giỏi, cậu ấy nói sẽ dạy em, chính là bạn cùng phòng ở Trần Gia Loan đó, cậu ấy bảo chúng em đến đó.”
Ồ, bạn cùng phòng ở Trần Gia Loan đó, tên gì ấy nhỉ.
Tần Trúc Tây hơi có chút ấn tượng.
Trần Gia Loan, không phải là đại đội của Hứa Văn Diệp sao, vậy thì không sao rồi, đến lúc đó để cậu ta giúp trông mấy đứa nhỏ là được.
Hứa Văn Diệp bơi giỏi, hơn nữa mặc dù chỉ hơn Tần Trúc Nam hai tuổi nhưng lại chín chắn hơn cậu mấy bậc, cũng coi như là tương đối ổn trọng.
“Thích thì cứ để nó đi, lâu lâu mới hẹn được bạn bè.”
Hứa Đình Tri nói giúp Tần Trúc Nam, chủ yếu cũng là để tạo ra chút không gian riêng cho mình, như vậy chẳng phải là mọi người đều vui vẻ sao.
“Đi thì được nhưng mà...”
“Nhưng mà phải ước pháp tam chương, em biết rồi, nhất định phải đảm bảo an toàn cho bản thân, không cãi nhau đánh nhau với mọi người, chơi đùa vui vẻ với mọi người, không đến những nơi nguy hiểm, không làm những chuyện linh tinh!”
Tần Trúc Nam một hơi đưa ra rất nhiều lời đảm bảo, có thể thấy được cậu muốn đi cắm trại ngoài trời với bạn bè đến mức nào.
“Được, em tự biết thì được, vậy em muốn đi thì đi đi.”
Đều đã lớn như vậy rồi, đúng là không nên quản thúc quá, thích chơi thì cứ đi chơi đi. Tần Trúc Tây chỉ suy nghĩ một chút rồi đồng ý.
“Tuyệt quá!”
Tần Trúc Nam kích động nhảy dựng lên, chỉ muốn lập tức chạy đến nhà bạn ngay bây giờ.
“Được rồi, ăn cơm đi, ngày mai em còn phải dậy sớm đi học đấy.”
Tần Trúc Tây hất cằm về phía cậu, không ngừng ăn đậu phộng giòn tan.
“Sao chỉ ăn đậu phộng, không thích những món khác à? Vậy anh đi làm cho em món khác nhé?”
Hứa Đình Tri thấy cô không ăn cơm, tưởng cô không thích các món ăn tối nay, anh quan tâm hỏi.
“Anh rể, tay nghề của anh... em đoán là đến lúc anh làm xong thì chị em đã no rồi.”
Đó là mức độ mà ngay cả Tần Trúc Nam không kén ăn cũng phải chê, huống chi là Tần Trúc Tây.
“Không phải không thích, là không đói lắm, lát nữa em ăn, ăn đậu phộng trước.”
Trên bàn có mấy món ăn, cho dù không có món nào cô đặc biệt thích, Tần Trúc Tây cũng có thể ăn tạm, không cần phải làm thêm.
“Vậy em ăn đi.”
Hứa Đình Tri dứt khoát bê đĩa đậu phộng đến trước mặt Tần Trúc Tây, anh và Tần Trúc Nam căn bản không thèm đụng đũa vào. Phải nói rằng, địa vị trong gia đình của đồng chí Tần Trúc Tây quả thực rất cao.
“Đúng rồi, Tiểu Nam, ngày mai em đi học thì đạp xe đi nhé, em đã học được cách đạp xe chưa?”
Hứa Đình Tri nhớ đến chiếc xe đạp.
Trước đây Tần Trúc Nam không biết đạp xe nhưng dạo này có thời gian rảnh cũng sẽ tập luyện, chắc là đã học được rồi nhỉ?
“Chưa, em không dám đạp lắm, hơn nữa cho dù em học được thì cũng không cần đạp đi đâu, em đạp đi thì hai người lấy gì mà đi, xe đạp phải để ở trường nhiều ngày như vậy, lỡ có người trộm mất thì sao?”