Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 540 - 541
Cập nhật lúc: 2025-04-12 07:43:18
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 540:
Mẹ Tiểu Thạch Đầu vội vàng gật đầu.
“Được, vậy thì làm phiền anh và Tiểu Tây rồi.”
Nếu ở lại thêm, ai biết người đàn ông đó còn có thể làm ra chuyện gì nữa, cô ta thất vọng liếc nhìn người đàn ông đang rên rỉ trên ghế, bế đứa trẻ đi.
Người đàn ông vẫn không ngừng chửi rủa trước khi cô ta đi, chửi cô ta không được c.h.ế.t tử tế, cô ta không hiểu, rốt cuộc cô ta đã làm gì sai trái.
Rõ ràng cô ta đã sinh cho hắn ta hai đứa con, cô ta làm mọi thứ đều vì gia đình này.
“Ôi trời, cuối cùng cũng ra rồi, hai người làm sao vậy, nhìn con khóc kìa, còn không mau dỗ đi.”
“Đúng vậy, con khóc đến nghẹn cả hơi rồi.”
“Ôi, vết thương trên mặt cô, dù sao thì chồng cô cũng không nên đánh cô, cô mới sinh con chưa được bao lâu.”
Những người hàng xóm xì xào bàn tán, nhìn cô ta bằng ánh mắt đầy thương hại.
Mặc dù phụ nữ ở nông thôn không được coi trọng như vậy, rất ít người ở cữ đủ một tháng, đều chỉ ở cữ mười ngày tám ngày, sau đó xuống đất làm việc nhẹ.
Nhưng cũng không có chuyện chưa hết tháng đã bị đánh, thật là đồ không ra gì!
Mẹ Tiểu Thạch Đầu cúi đầu, ôm đứa trẻ im lặng đi về phía trước, không chịu mở miệng, cuối cùng, những người hàng xóm cũng không rõ, hai vợ chồng cãi nhau vì lý do gì.
Hứa Đình Tri cũng không có gì để nói với cô ta, hai người im lặng đi một đường, chỉ có tiếng đứa trẻ khóc và tiếng người phụ nữ khẽ dỗ dành.
Bên này, Tần Trúc Tây cũng khó khăn lắm mới dỗ được Tiểu Thạch Đầu, cuối cùng cũng không khóc nữa, chịu nói chuyện.
“Nói cho chị biết, rốt cuộc em làm sao vậy, em không nói, có biết mọi người lo lắng lắm không?”
Tần Trúc Tây véo nhẹ má cậu bé, mắt cậu bé đã khóc sưng lên, trông như gắn hai bóng đèn lớn.
“Cha em đáng sợ lắm, cha ném đồ, mắng chúng em, còn đánh mẹ em nữa, hu hu, em gái em khóc mãi không thôi.”
Tiểu Thạch Đầu nói rồi lại muốn khóc.
Tần Trúc Tây kinh ngạc mở to mắt, đánh vợ? Còn ném đồ mắng người trước mặt con, trước đây cô cũng không thấy cha Tiểu Thạch Đầu là người như vậy!
Cô thấy tình cảm của hai người khá tốt, đúng rồi, em gái Tiểu Thạch Đầu mới sinh phải không?
“Đừng sợ, anh Hứa của em đã đến nhà em rồi, mẹ em sẽ không sao đâu.”
Tần Trúc Tây xoa xoa gáy cậu bé an ủi.
Tiểu Thạch Đầu còn nhỏ, khóc lâu như vậy, thực sự đói rồi, cũng không buồn sợ nữa, vừa khóc vừa gặm bánh Tần Trúc Tây đưa.
Cũng may cậu bé biết chạy đi tìm người, chứ không phải tự trốn đi đâu.
Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, Hứa Đình Tri đi đầu, mở cửa cho mẹ Tiểu Thạch Đầu, để cô ta vào, đứa bé trong lòng cô ta đã được dỗ dành, mặc dù thỉnh thoảng vẫn nũng nịu nhưng may là không còn khóc lớn nữa.
“Mẹ!”
Vừa nhìn thấy mẹ mình, Tiểu Thạch Đầu lập tức chạy đến, ôm chặt lấy chân mẹ, nước mắt lại trào ra.
“Mẹ không sao.”
TBC
“Sao con lại ăn đồ của người khác, không phải mẹ dạy con không được tùy tiện ăn đồ của người khác sao?”
Cô ta giơ một tay ra xoa đầu con trai, thấy đồ trong tay cậu bé, lại quay sang trách mắng.
Nhưng đây không phải là vấn đề dạy hay không dạy, trẻ con đói thì ăn, người quen biết cho ăn, sự cám dỗ này thực sự rất khó cưỡng lại.
“Nhưng mà con đói mà.”
Tiểu Thạch Đầu bĩu môi, nước mắt lại chảy ra, từng giọt nước mắt to như hạt đậu, trông rất đáng thương.
Chương 541:
Dù có muốn mắng cậu bé bao nhiêu nữa thì cũng không nói nên lời.
Tần Trúc Tây mời mọi người vào, rót nước và lấy ít đồ ăn nhưng đều là đồ khô.
“Chúng tôi chưa nấu cơm, hay là cô ăn tạm chút?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-540-541.html.]
“Hứa Đình Tri, anh đi luộc mấy quả trứng đi.”
Tần Trúc Tây nhìn Hứa Đình Tri, bảo anh đi làm việc, luộc trứng đơn giản như vậy, anh vẫn có thể làm được.
“Được.”
Hứa Đình Tri gật đầu, nhanh chóng đi làm.
“Không cần đâu, không cần phiền phức như vậy, tôi ngồi một lát rồi đi, cha nó lên cơn, đợi qua thời gian này là ổn thôi.”
Mẹ Tiểu Thạch Đầu vội vàng từ chối, sao có thể ăn trứng của người khác được.
“Cô đừng khách sáo với tôi, cô xem Tiểu Thạch Đầu cũng gọi tôi là chị, em gái đói rồi phải không, hay là cô đi cho em bé b.ú trước, những chuyện khác lát nữa hãy nói.”
Tần Trúc Tây nhìn cô bé nhăn nhúm trong lòng cô ta, mới sinh chưa đầy một tháng, còn chưa mở mắt, vẫn hơi nhăn nhưng chắc chắn là tốt hơn nhiều so với lúc mới sinh.
Bé đã đói đến mức mút ngón tay.
“Được rồi, vậy thì làm phiền cô, Tiểu Tây.”
Mẹ Tiểu Thạch Đầu áy náy gật đầu với Tần Trúc Tây.
Mặc dù bây giờ cô ta rất thảm hại nhưng cô ta cũng không tiện chiếm tiện nghi của người khác, làm phiền người khác, phải nói rằng, thực ra cô ta cũng là một người rất mạnh mẽ.
Tần Trúc Tây bảo cô ta đến phòng Tần Trúc Nam cho con bú, còn mình thì đi vào bếp tìm Hứa Đình Tri.
“Thuốc mỡ trong nhà để đâu rồi, vết thương trên mặt cô ấy phải bôi thuốc chứ. Lúc anh đến có nghe thấy hai người họ cãi nhau vì chuyện gì không?”
“Em biết!”
Tiểu Thạch Đầu sốt ruột giành trả lời.
“Em biết? Em biết gì?”
Tần Trúc Tây ngạc nhiên nhìn Tiểu Thạch Đầu, Tiểu Thạch Đầu mới bao nhiêu tuổi, có thể hiểu được nội dung cãi nhau của người lớn và nhớ được không? Không thể nào?
“Em biết mà! Cha đòi tiền mẹ, mẹ không cho, cha nói sẽ đánh c.h.ế.t mẹ, còn đánh em nữa, mẹ mới bảo em chạy ra ngoài.”
“Em sợ, em liền chạy đến tìm chị Tiểu Tây.”
Bây giờ Tiểu Thạch Đầu đã ổn định cảm xúc, cũng gặp được mẹ mình rồi, nói đến chuyện này rất bình tĩnh, còn l.i.ế.m liếm ngón tay mình.
“Đừng l.i.ế.m ngón tay, không vệ sinh, đói thì lát nữa ăn trứng.”
Tần Trúc Tây vỗ tay cậu bé, ra hiệu không được như vậy.
“Vâng ạ.”
Tiểu Thạch Đầu ngoan ngoãn, bảo không l.i.ế.m là không liếm.
“Thuốc mỡ ở trong tủ phòng chúng ta, ngăn kéo thứ ba.”
“Chuyện cụ thể vẫn phải hỏi cô ấy nhưng anh thấy cha Tiểu Thạch Đầu kích động quá, cô ấy còn bế con mà cũng muốn đánh người nên anh đã đưa cô ấy ra ngoài.”
“Chuyện gì thế này?”
Tần Trúc Tây thở dài, xoa xoa đầu Tiểu Thạch Đầu.
Một đứa trẻ đáng yêu như vậy, lại có một người cha thích đánh người, đây là bạo lực gia đình! Nếu ở thế kỷ mới, cô sẽ khuyên mẹ Tiểu Thạch Đầu ly hôn luôn nhưng mà thời điểm này.
Thôi, vẫn phải để mẹ Tiểu Thạch Đầu cho con b.ú trước đã.
Em gái Tiểu Thạch Đầu có lẽ là đói lắm rồi, ăn mãi mới no, mẹ Tiểu Thạch Đầu phải rất lâu sau mới từ trong phòng đi ra, đứa trẻ trong lòng cô ta cũng đã ngủ rồi.
“Có thể đặt bé lên giường ngủ trước, không sao đâu.”
Tần Trúc Tây ôn tồn nói.
Mắt mẹ Tiểu Thạch Đầu đỏ hoe, chắc là vừa khóc trong phòng.
“Không sao, lát nữa tôi đi luôn, nếu không tôi sợ anh ta tìm đến nhà các người gây chuyện.”
Cô ta lắc đầu, từ chối ý tốt của Tần Trúc Tây.