Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 550 - 551
Cập nhật lúc: 2025-04-12 07:44:50
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 550:
Dù sao thì dù là người lớn hay người già trẻ em, thực ra đều quen báo tin vui không báo tin buồn, không thực sự đến đó xem thì sẽ không biết những gì viết trong thư là thật hay giả.
“Được.”
Hứa Đình Tri không từ chối, anh thực sự rất lo lắng cho gia đình bên đó.
Đặc biệt là bà anh, bà anh đã lớn tuổi, lại phải đi đến một nơi gian khổ như vậy, không biết có chịu được không.
Vì không biết những thứ đó gửi đi họ có nhận được không nên anh chỉ gửi một ít thuốc quý, còn lại vẫn nên tự mình mang đến thì chắc chắn hơn.
Nếu không phải vì phải ở lại đây kết hôn với Tần Trúc Tây thì anh đã xin phép đội trưởng, lén về thăm gia đình rồi.
“Ồ, đúng rồi, vừa nãy anh thấy Hạ Chu.”
Hứa Đình Tri đột nhiên nhớ đến Hạ Chu có hành động kỳ lạ, thuận miệng nói với Tần Trúc Tây.
“Anh ta sao thế?”
Sau chuyện của Dương Mi Mi, Hạ Chu cũng ngoan ngoãn hơn, bình thường không còn đi loanh quanh trong đội nữa, mọi người cũng không biết hắn rốt cuộc là trốn ở nhà hay là đã đi ra ngoài từ lâu.
Nhưng theo như Tần Trúc Tây biết, Hạ Chu chỉ ra ngoài trốn một thời gian, phát hiện chuyện của Dương Mi Mi đã qua thì hắn lại quay về, dường như gần đây không đi nơi khác buôn bán nữa.
Cũng không biết có phải bị đả kích quá mạnh hay không, Tần Trúc Tây nhìn từ xa, thấy khí chất của hắn rất u ám, trông có vẻ không được tốt lắm.
“Đi loanh quanh trước cửa nhà chúng ta, không biết là muốn tìm anh hay em. Lúc đó anh phải trông Tiểu Thạch Đầu nên không ra ngoài, đợi dỗ Tiểu Thạch Đầu ngủ rồi ra xem thì không thấy bóng dáng ai nữa.”
Hứa Đình Tri cũng không hiểu, bây giờ bọn họ còn có liên quan gì đến hắn nữa đâu.
“Nếu anh ta thực sự có chuyện tìm chúng ta thì chắc sẽ còn đến nữa, không sao đâu, không cần để ý.”
Nhắc đến Hạ Chu, Tần Trúc Tây lại nghĩ đến Dương Mi Mi.
“Còn Dương Mi Mi thì sao, có gửi tin tức gì không, không thể để Dương Mi Mi chạy mất nữa, nếu không lần này thật sự là trời cao đất rộng không biết tìm ở đâu.”
“Không có tin tức thì mới tốt, bên đó có người theo dõi, cô ta không chạy thoát được đâu.”
Bây giờ Hứa Đình Tri đã không để cô ta vào mắt nữa.
Chưa nói đến việc ở xa, hơn nữa ngoài người bọn họ tìm, còn có người Ôn gia theo dõi, cả đời này Dương Mi Mi chưa chắc đã có cơ hội chạy ra ngoài.
“Cũng đúng nhưng đến lúc đó chúng ta về có thể tiện đường đi xem một chút, dù sao cũng không tốn bao nhiêu công sức.”
Sau khi Tần Trúc Tây suy nghĩ một chút về lộ trình thì nói.
Đường đi thuận tiện, không cần phải đi vòng, quả là tiện lợi.
Hai người nhanh chóng đạt được sự đồng thuận.
Bên kia, mẹ con Điền Chương theo lời nhắc nhở của Tần Trúc Tây, nhanh chóng tìm thấy cha của Tiểu Thạch Đầu, vẫn ở nơi cũ, bên cạnh quả thực có một người là Kiều Tuấn Bằng.
Cha của Tiểu Thạch Đầu đã đỏ chơi đến đỏ mắt, tiền trong nhà đã thua gần hết.
Kiều Tuấn Bằng còn ở bên cạnh châm ngòi.
“Không sao, đều là vì tiền anh cầm quá ít nên mới như vậy, anh xem tôi, lúc đó không phải tôi cũng thua rất nhiều ván sao, sau đó mới cầm tiền gỡ gạc lại vốn sao?”
“Đánh bạc mà, đương nhiên sẽ có lúc thắng lúc thua, anh dũng cảm thì sẽ thắng, nếu rụt rè thì chỉ có thể để tiền cho người khác thôi.”
“Nếu anh sợ thì thôi vậy, về thẳng luôn đi, còn nếu anh không sợ thì có thể về nhà lấy tiền hoặc vay tiền cũng được, tôi không sao, tôi đều nghe anh.”
Chương 551:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-550-551.html.]
Hắn cào cào móng tay, cười một cách vô vị.
Đương nhiên là thấy bình thường rồi, tiền thua không phải của hắn.
Cha của Tiểu Thạch Đầu nắm chặt mười đồng tiền cuối cùng, liên tục do dự đấu tranh tư tưởng. Nếu thua hết số tiền này thì trong nhà thật sự không còn một xu nào.
Nhưng đã thua nhiều tiền như vậy rồi, nếu không gỡ lại số tiền trước đó thì cuộc sống trong nhà sẽ ra sao. Dù sao cũng là chết, không bằng đánh cược một phen!
Đúng vậy, cược lần cuối cùng!
“Được!”
Hắn ta hạ quyết tâm, định đặt cược số tiền này.
Kiều Tuấn Bằng gật đầu hài lòng.
“Đúng rồi, chẳng phải chỉ là một chút tiền thôi sao, thua thì sao chứ, sớm muộn gì cũng gỡ lại được, sợ cái gì.”
“Không được! Anh dừng tay lại cho tôi! Không được đánh bạc nữa!”
“Trịnh Lỗi! Anh còn là người không, anh tiêu hết tiền vào những nơi như thế này, còn đánh chị tôi!”
Mẹ con Điền Chương kịp thời chạy đến, mỗi người giữ một bên tay, trực tiếp lôi người ra ngoài.
“Thả tôi ra! Tôi sẽ gỡ lại được tiền, tin tôi đi!”
Hắn ta không ngừng giãy giụa, muốn tiếp tục quay lại bàn cược, bây giờ hắn ta đã hoàn toàn tin vào lời gỡ gạc vốn kia.
TBC
Nhưng mọi chuyện nào có tốt như hắn ta nghĩ? Nói thắng là thắng được sao? Chính vì có suy nghĩ này nên đã hại biết bao gia đình.
“Phi! Tôi tin anh cái đầu anh ấy! Tiền đâu! Đưa tiền cho tôi!”
“Nếu anh còn như vậy, tôi sẽ đi tố cáo anh! Xem anh sau này sẽ thế nào!”
Điền Chương lục soát tiền trên người hắn ta, chỉ có mười đồng, cũng không biết trước đó đã thua bao nhiêu. Điền Chương cũng không quan tâm đến những thứ đó nữa, đến những nơi như thế này hắn đã lo lắng không chịu được, vẫn nên nhanh chóng rời đi thôi.
“Đi rồi sao? Không chơi cùng chúng tôi một chút sao? Chỉ chơi một chút thôi mà sao lại nghiêm túc thế?”
Kiều Tuấn Bằng ra vẻ chào mời, thấy Trịnh Lỗi bị khống chế cũng không vội, vẫn cười tươi chào hỏi mọi người.
Giống như sòng bạc này là của hắn mở vậy.
“Anh không có ý tốt, dẫn con rể tôi đến những nơi như thế này, anh chờ đấy! Về tôi sẽ đi tìm người nhà anh nói chuyện, bản thân không học hành tử tế, còn dẫn người khác theo, đồ khốn!”
Mẹ Điền Chương khạc một bãi nước bọt vào mặt Kiều Tuấn Bằng, hai người kéo Trịnh Lỗi về.
Sức Trịnh Lỗi không nhỏ, may mà hai người hợp sức, vẫn có thể miễn cưỡng chế ngự được hắn ta. Cứ thế khống chế hắn ta, đưa người về.
Việc đầu tiên khi về đến nhà là dội cho hắn ta một chậu nước lạnh, để hắn ta tỉnh táo lại, hắn ta đã đỏ mắt vì cờ bạc, lúc này nói gì cũng vô dụng.
Mẹ Tiểu Thạch Đầu cũng không tiện làm phiền Tần Trúc Tây nhiều, tối hôm đó đã đón Tiểu Thạch Đầu về, cũng trả lại xe đạp.
“May mà chúng ta đến sớm, tiền cũng thua gần hết rồi, nếu để anh ta ở đó thêm nữa, có lẽ không chỉ thua hết tiền, mà còn nợ một khoản tiền lớn.”
“Kiều Tuấn Bằng này đúng là biến thái, bản thân sống không tốt, cũng không muốn người khác sống tốt, hắn ta cố ý dẫn chồng tôi đến đây. Khi mẹ tôi và những người khác đến, hắn ta còn bảo mẹ tôi và những người khác cùng chơi!”
“Thằng khốn này, đợi tôi kéo chồng tôi về, xem tôi đến nhà hắn ta gây chuyện thế nào!”
Mẹ Tiểu Thạch Đầu tức giận nói.
Chỉ một câu này, Tần Trúc Tây đã hiểu ý của cô ta, vẫn muốn sống tốt với cha của Tiểu Thạch Đầu, nợ nần đều tính trên đầu Kiều Tuấn Bằng.