Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 558 - 559

Cập nhật lúc: 2025-04-12 12:55:25
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 558:

“Vẫn là trải ít rơm quá, biết thế thì lấy nhiều hơn một chút.”

Trước khi ra khỏi cửa, Tần Trúc Tây đã lót rơm vào trong giỏ nhưng bây giờ xem ra vẫn chưa đủ nhiều, chưa đủ mềm.

“Thôi cứ thế này đi, đến đường làng thì lấy thêm ít cỏ lót vào là được, đường bây giờ cũng không quá xóc, sẽ không sao đâu.”

“Cũng đúng.”

Tần Trúc Tây gật đầu đồng ý.

Cô ôm chặt lấy giỏ, ngồi ở ghế sau, cứ thế lên đường, ghế sau xe đạp Hứa Đình Tri đã lót một lớp vải, dày mấy lớp, tuy không êm ái bằng ghế trước nhưng ngồi lên đã thoải mái hơn nhiều.

Chỉ là trên đường xóc nảy vài cái cũng không sao.

Hai người thuận lợi về đến nhà, việc đầu tiên Tần Trúc Tây làm khi về đến nhà là kiểm tra xem những thứ này có bị hỏng không.

Không ngoài dự đoán, mọi thứ đều ổn, không bị va đập hỏng.

“Rửa sạch rồi cất đi đã.”

“Được, cùng rửa.”

Hứa Đình Tri xắn tay áo, định cùng Tần Trúc Tây làm việc nhưng lúc này, đột nhiên có người đến trước cửa.

Tần Trúc Tây nhanh tay nhanh mắt cất đồ vào bếp, tránh để người khác nói ra nói vào.

“Có chuyện gì?”

Người đến là mẹ của Lý Quân Vinh, Hứa Đình Tri cau mày.

“Tiểu Tây đâu, tôi tìm Tiểu Tây có chút chuyện.”

Ánh mắt bà ta láo liên, không dám nhìn thẳng vào Hứa Đình Tri, rõ ràng là khá sợ Hứa Đình Tri.

TBC

Chuyện xe đạp lần trước, Hứa Đình Tri suýt chút nữa đã ăn tươi nuốt sống hai mẹ con bà ta, mặc dù Hứa Đình Tri không thực sự làm gì nhưng ánh mắt đó không phải dạng bình thường.

Hơn nữa về nhà còn bị chồng dọa nạt, dạy dỗ một trận, bây giờ bà ta đã có bóng ma với Hứa Đình Tri, ngược lại đối với Tần Trúc Tây, người quang minh chính đại thể hiện tính khí với bà ta, bà ta lại càng thân thiết hơn một chút.

“Có chuyện gì nói với tôi cũng được.”

Hứa Đình Tri chặn trước cửa, không cho bà ta vào.

“Tiểu Tây, Tiểu Tây, cháu ra đây, Tiểu Tây ra đây một chút, bác có chuyện muốn nói với cháu.”

Bà ta không vào được, liền trực tiếp đứng ở cửa gọi.

Tần Trúc Tây cất đồ xong thì đi ra, giọng nói này nghe sao quen thế.

“Lại là bà, tìm tôi có chuyện gì.”

Vừa nhìn thấy bà ta, mặt Tần Trúc Tây đã xị xuống. Chiếc xe đạp lầm trước đó đã khiến cô tức c.h.ế.t đi được, dù lần này có chuyện gì đi chăng nữa, cô cũng sẽ không giúp.

May mà tiền sửa xe, cả nhà đã trả lại cho đội trưởng, nếu không cô còn phải đền tiền, cô có đáng không chứ!

“Tiểu Tây, lần trước là bác không đúng, bác đã biết lỗi rồi, cháu xem không phải nhà chúng tôi đã trả tiền rồi sao?”

“Hôm nay bác không có chuyện gì cầu xin cháu, bác muốn mời cháu ăn một bữa, lần trước ầm ĩ như vậy đều là lỗi của bác, bác xin lỗi cháu, thằng bé còn nhỏ, nó không hiểu chuyện, bác trai cháu đã dạy dỗ nó rồi.”

“Cha cháu và bác trai cháu trước kia tình cảm tốt như thế, chúng ta không thể vì một hiểu lầm mà xa cách được, đúng không.”

Bà ta thân thiết nhiệt tình nói, còn muốn tiến lại nắm tay Tần Trúc Tây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-558-559.html.]

“Thôi đi, đừng có đánh bài tình cảm với tôi, vô dụng thôi.”

“Nhà tôi có cơm ăn, không cần đến nhà bà ăn, lúc không có cơm ăn thì không nói thế, đợi đến khi tôi có cơm ăn rồi mới nói, đúng là không đúng lúc.”

“Dù sao thì tôi cũng đã trả hết nợ ân tình của cha tôi với các người rồi, sau này có chuyện gì thì đừng tìm tôi, không có chuyện gì cũng đừng tìm tôi, cứ như vậy đi.”

Chương 559:

Tần Trúc Tây đưa tay ngăn lời bà ta, bảo bà ta im miệng, mang theo mục đích của mình cút về nhà.

Người ta nói không có việc gì thì không đến chùa, người này đến cửa chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì, dù sao thì cô cũng không muốn quan tâm nữa, muốn làm gì thì làm.

Mẹ của Lý Quân Vinh sốt ruột, vội vàng giải thích cho mình.

“Con bé này sao còn thù dai thế, lần này bác không có chuyện gì nhờ cháu đâu, thật sự muốn mời cháu và anh Hứa đến nhà ăn cơm, để xin lỗi hai đứa. Trước kia bác không đúng, sau này chúng ta vẫn là một nhà, cháu đừng trách bác nữa.”

Hôm nay bà ta đến đây thực sự chỉ muốn mời hai người ăn một bữa cơm, chồng bà ta nói đúng, chỉ cần tình cảm tốt, sau này muốn nhờ cô giúp gì chẳng phải dễ như trở bàn tay sao, bây giờ không vội.

Tiền đã trả hết rồi, nhà cửa khó khăn như vậy, chỉ cần lấy lòng cô, khiến cô mềm lòng, không lo cô sẽ không chủ động giúp đỡ, dù sao thì trước kia quan hệ cũng tốt như vậy, không nhìn mặt sư thì cũng phải nể mặt Phật.

“Ồ? Tôi còn không được trách các người sao? Không được phép thù dai?”

“Tôi cứ thù dai, không có chuyện gì thì đừng tìm tôi, dù sao thì tôi cũng không có quan hệ gì với các người.”

Tần Trúc Tây vô cùng phản đối.

Cô vốn tưởng rằng nhà không có họ hàng thì có thể tránh được những vấn đề này, không ngờ không có họ hàng thì bạn bè của cha mẹ lại lấp đầy khoảng trống này, chỉ biết tìm chuyện cho cô.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, họ hàng còn có chút quan hệ huyết thống, còn bạn bè của cha cô thì chẳng có quan hệ gì cả, không tùy tiện đáp trả thì có lỗi với bản thân.

“Tiểu Tây! Con nhóc này...”

Mẹ của Lý Quân Vinh rõ ràng không phải là người nhẫn nhịn, bị đáp trả mấy câu, lại muốn nổi giận, cố nuốt những lời không hay ho vào bụng, tức đến nghẹn họng.

“Tôi sao nào, không biết điều? Cố chấp? Không biết xấu hổ? Hay là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt?”

“Bà bớt bớt đi, không thể nào, bất kể các người có ý đồ gì, cũng không thể nào.”

Tần Trúc Tây thẳng thừng từ chối, hoàn toàn đắc tội với bà ta.

Tốt nhất là không bao giờ qua lại với nhau, đỡ phải đến làm phiền cô.

“Bà nghe thấy chưa? Làm ơn về đi, đừng đến làm phiền chúng tôi nữa.”

Hứa Đình Tri tự đóng cửa lại, nhốt mẹ của Lý Quân Vinh ở bên ngoài.

Tần Trúc Tây giơ ngón tay cái với anh.

“Làm tốt lắm.”

Cả nhà này đều không phải người tốt, chỉ nghĩ đến việc chiếm tiện nghi còn không biết lý lẽ, cô mới điên khi tin lời họ, nói gì mà chỉ mời cô ăn cơm.

Đúng, hôm nay là mời cô ăn cơm, ngày mai sẽ đến lượt cô giúp đỡ, cô không thể làm chuyện lỗ vốn như vậy được.

“Hừ!”

Người ta đã đóng cửa rồi, mẹ của Lý Quân Vinh còn có thể làm gì, chỉ có thể hừ một tiếng thật mạnh để bày tỏ sự không hài lòng, tức tối quay về nhà. Vừa về đến nhà đã không nhịn được mà chửi bới.

“Tại sao ông không tự đi, nhất quyết bắt tôi đi chịu trận! Tôi biết ngay là con nhóc c.h.ế.t tiệt đó sẽ không mắc lừa mà! Nó tưởng tôi thích nhìn thấy nó lắm sao!”

Bà ta tức đến nghiến răng nghiến lợi, mắng chồng mình.

“Là chúng ta đắc tội với nó, hơn nữa nó là con gái, tôi có thể đến tận nhà không, nó nói gì cơ?”

Chú Cường thấy Tần Trúc Tây không đến, tuy có hơi thất vọng nhưng cũng không bất ngờ, lần trước đúng là đã đắc tội với người ta.

Loading...