Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 578 - 579
Cập nhật lúc: 2025-04-12 12:58:22
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 578:
Tần Trúc Tây nhún vai, cười rất gian xảo.
Nếu đều thành thật nói ra thì chẳng phải giống như Hứa Đình Tri sao, lập tức giẫm phải bẫy.
“Quần áo của anh màu gì?”
Đến lượt Tần Trúc Tây hỏi.
“Không biết, anh bị mù màu.”
Hứa Đình Tri quả quyết lắc đầu.
“Chậc, học nhanh thật đấy.”
Tần Trúc Tây lộ ra vẻ mặt học trò ngoan nhưng câu hỏi vừa rồi chỉ là cô tùy tiện hỏi, còn chưa bắt đầu đào hố cho anh.
“Tóc anh dài hay ngắn?”
Hứa Đình Tri tiếp tục hỏi, không cho Tần Trúc Tây cơ hội thở dốc.
“Em không có tóc.”
Tần Trúc Tây vẫn nói bừa, hì hì, lần này lật xe rồi.
“Em thua rồi.”
Công bố đáp án, Hứa Đình Tri viết hai chữ tóc, trước đó đều là giả vờ, không ngờ lại lừa được Tần Trúc Tây.
“Anh học nhanh thật đấy.”
Tần Trúc Tây không thể không bội phục chồng mình, hai người cười ha ha, dù sao cũng không coi là thật, mặc dù có chút ham thắng nhưng tình cảm vẫn là quan trọng nhất.
Chơi vui vẻ là được.
Người phụ nữ ở giường đối diện dựng tai nghe hồi lâu cũng không hiểu nổi, hai người này rốt cuộc đang chơi trò gì.
“Sao lại lộn xộn thế, sao lại thua rồi thắng rồi.”
Cô ta lẩm bẩm, hoàn toàn không hiểu.
Đoán chừng là trước đó khi Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri nói luật chơi thì cô ta không nghe thấy, hơn nữa Tần Trúc Tây và Hứa Đình Tri để tránh làm phiền người khác nên nói chuyện không lớn tiếng, vì vậy cô ta không nghe thấy cũng là bình thường.
“Mẹ, con muốn ra ngoài.”
Lúc này, con gái cô ta ngồi không yên, kéo mẹ mình muốn ra ngoài.
Con gái vừa nói, con trai cũng ầm ĩ theo.
“Ra ngoài, ra ngoài chơi!”
“Chơi gì mà chơi, xe đã chạy rồi các con không thấy sao? Đợi về nhà rồi muốn chơi gì thì chơi.”
Người phụ nữ dỗ dành nhưng không có tác dụng.
Trẻ con mà ầm ĩ lên thì không quan tâm ai nói gì, tóm lại là muốn ra ngoài chơi, người đàn ông cũng đến dỗ dành nhưng vô dụng, thấy chị em sắp khóc vì không đạt được mục đích.
Người phụ nữ động não, cũng học theo Tần Trúc Tây chơi trò chơi với con.
“Không ra ngoài chơi, chúng ta chơi ở đây, cha mẹ chơi cùng các con nhé?”
“Nếu các con thắng thì sẽ được ăn kẹo.”
Cô ta không giống như hai người kia, chỉ biết chơi không, bọn họ có đủ thứ để ăn uống vui chơi.
“Chơi trò gì vậy?”
Hai đứa nghe nói có thể ăn kẹo, miễn cưỡng phối hợp một chút.
Hái đứa, một đứa khoảng 7 tuổi, một đứa khoảng 5 tuổi, đứa nào cũng có chủ ý.
“Oẳn tù tì đi, thế nào?”
Người phụ nữ nào biết trò chơi nhỏ gì, chẳng phải là oẳn tù tì, kéo búa bao sao nhưng hai chị em đã chơi chán những trò chơi nhỏ này rồi.
“Không chơi, không vui.”
“Không muốn chơi trò này.”
Hai chị em cùng nhau từ chối.
Người đàn ông cũng bó tay, chỉ có thể dỗ dành.
“Vậy thì thôi, trực tiếp cho các con ăn kẹo, mỗi đứa một cái, ăn xong ngủ được không?”
“Được.”
Đôi mắt cô bé gái đảo một vòng, lập tức gật đầu, cô bé gật đầu, em trai cô bé cũng gật đầu theo.
Kết quả là ăn hết kẹo, hai đứa lại bắt đầu ầm ĩ.
“Con muốn ra ngoài chơi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-578-579.html.]
“Ra ngoài chơi, oa oa oa.”
Cậu bé khóc luôn.
“Ồn ào cái gì, có thể dỗ được không, trẻ con không hiểu chuyện, người lớn cũng không hiểu chuyện à!”
Có người không kiên nhẫn hét lên.
Cả toa tàu không tính là quá yên tĩnh, mọi người đều đang nói chuyện, cũng có người đang nghỉ ngơi nhưng âm thanh vẫn nằm trong phạm vi có thể chịu đựng được. Nhưng nếu trẻ con khóc thì lại khác, ồn đến mức đau cả đầu.
Chương 579:
“Hét cái gì, không phải đang dỗ sao?”
“Trẻ con không hiểu chuyện, anh cũng không hiểu chuyện à? Không thể nhịn một chút sao?”
Người phụ nữ liếc xéo hắn, cũng đáp trả lại.
“Thật là không thể lý giải nổi.”
Người đó nói không lại người phụ nữ, đành thôi.
Nhưng trên thực tế, trẻ con khóc đúng là khiến người ta bực bội, Tần Trúc Tây cũng không chơi game được nữa.
“Nghỉ một lát đi.”
Cô ủ rũ bịt tai, đây đúng là âm thanh tra tấn.
“Nếu thấy ồn thì nhét bông vào tai đi.”
Hứa Đình Tri lấy ra một ít bông trong túi, anh đã chuẩn bị sẵn.
“Hả? Anh lấy đâu ra bông vậy?”
Chàng trai ấm áp chính là Hứa Đình Tri không sai rồi.
Tần Trúc Tây vừa kinh ngạc vừa bất ngờ.
Cô đã quên mất việc phải làm sao nếu gặp phải đứa trẻ hay khóc trên đường, không ngờ Hứa Đình Tri lại chuẩn bị chu đáo như vậy.
Thời điểm này vẫn chưa có nút tai, nhét bông vào cũng là một lựa chọn không tệ. Cho dù không thể chặn hết tiếng ồn nhưng cũng có thể lọc bớt tiếng ồn khó chịu, như vậy cũng được.
“Bí mật.”
Hứa Đình Tri cũng muốn có bí mật nhỏ, cố ý nói.
“Được, được, được, bí mật, có bí mật mới có bất ngờ, em hiểu.”
Tần Trúc Tây cũng không nhất quyết phải hỏi cho ra nhẽ, dù sao thì có một chút bí mật nhỏ mới có thể có bất ngờ.
Trước đây cô không hiểu lắm, nếu nắm hết thu nhập của đàn ông trong tay thì đàn ông lấy tiền đâu để chuẩn bị bất ngờ cho bạn?
Ồ, không phải nói là phụ nữ không thể nắm giữ quyền chi tiêu trong gia đình, ý là nếu mình cầm hết tiền thì đừng mong đợi bất kỳ bất ngờ hay quà tặng nhỏ nào nữa.
Muốn gì thì tự mua không được sao? Trong túi họ cũng không có tiền, lấy đâu ra để mua cho chứ? Trừ khi họ giấu tiền riêng.
Tần Trúc Tây tự nhận mình vẫn rất muốn có bất ngờ, vì vậy cô không quan tâm đến những điều này, cũng không cần Hứa Đình Tri giấu tiền riêng làm gì, tiền là của hai người, thích tiêu thế nào thì tiêu.
Dễ ẹc.
Hứa Đình Tri cười mà không nói, giúp Tần Trúc Tây nhét bông vào tai, để cô lên nghỉ ngơi một lát.
Mà cặp chị em này đúng là rất biết gào, khóc mãi không thôi.
Có thể thấy cặp vợ chồng kia cũng chuẩn bị khá đầy đủ, từ kẹo đến trứng rồi đến đậu phộng rang, đồ ăn vặt cũng không ít nhưng cặp chị em này ăn xong lại bắt đầu khóc.
Trừ khi tiếp tục cho chúng ăn.
Người đàn ông bị hành hạ đến kiệt sức.
“Thôi thì cứ cho chúng ăn đi, ăn hết rồi, biết là không còn gì để ăn nữa thì có lẽ sẽ không khóc nữa.”
“Làm sao có thể chứ, ít nhất cũng phải ở trên xe hai ngày, bây giờ đưa hết đồ ăn cho chúng, ngày mai ngày kia ăn gì? Đến lúc đó khóc nữa thì không còn gì để dỗ nữa.”
Người phụ nữ cũng rất mất kiên nhẫn.
TBC
Dỗ mãi mà không có tác dụng, ai mà chịu được không phát cáu chứ?
“Đều tại mẹ cô, chiều hư cả lũ trẻ rồi.”
Người đàn ông không kìm được mà đổ lỗi cho mẹ vợ.
“Anh nói gì cơ? Anh nói lại cho tôi nghe xem!”
“Ăn của tôi, uống của tôi, nhà ngoại tôi còn trông con cho nhà anh, bây giờ anh có ý gì, không muốn sống nữa đúng không, có phải không … “
Người phụ nữ lập tức hóa thành ác quỷ mặt xanh nanh đỏ, muốn nuốt chửng người đàn ông.
“Tôi chỉ nói thế thôi, cô … “
“Nói cũng không được!”
Hai người vốn đã bị đứa trẻ làm cho nóng nảy, rồi lại thêm một chút lửa, cả hai đều không kìm được cơn giận, không chỉ chửi nhau mà còn đánh nhau luôn.