Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 600 - 601

Cập nhật lúc: 2025-04-13 03:11:45
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 600:

Thư Văn Chi vừa gặp mặt đã nhiệt tình nắm tay Tần Trúc Tây, dùng hành động thực tế chứng tỏ, bà ấy rất hài lòng với người con dâu này.

“Cha, mẹ, con chào cha mẹ, con tên là Tần Trúc Tây.”

Tần Trúc Tây khá e dè giới thiệu bản thân, cô nở nụ cười trên môi, trông thoải mái hào phóng, lời nói đĩnh đạc.

Mặc dù Thư Văn Chi đã sớm cảm thấy, con trai mình sẽ không thích những cô gái tiểu thư nhưng Tần Trúc Tây dù sao cũng là người ở vùng quê nhỏ, chưa gặp mặt bà ấy vẫn có chút không yên tâm.

Bây giờ gặp rồi, trong lòng bà ấy đương nhiên hài lòng.

Không chỉ xinh đẹp, còn có khí chất, nói năng rõ ràng, tính cách chắc chắn cũng tốt, Thư Văn Chi cuối cùng cũng yên tâm, nhiệt tình kéo Tần Trúc Tây vào nhà.

“Bà nội khỏe.”

Vào nhà, Tần Trúc Tây lại ngoan ngoãn chào hỏi bà nội Hứa.

“Tốt tốt tốt, ngoan lắm, mau lại đây để bà nội xem nào.”

Bà nội Hứa vui đến mức không khép được miệng.

Một lần này không chỉ được nhìn thấy cháu trai lớn, mà còn được nhìn thấy cháu dâu lớn, biết đâu còn có thể chờ được đến ngày bế chắt, lúc này bà không muốn c.h.ế.t nữa.

Thực ra Tần Trúc Tây không cần nói gì, cô chỉ cần ngồi đó, với thân phận là vợ của Hứa Đình Tri thôi cũng đủ khiến mọi người quý mến, tuyệt đối không có lời nào khác.

Bà nội Hứa quý mến cháu dâu một hồi lâu, mới nhớ đến đứa cháu trai kia.

“Không phải Tiểu Diệp đi tìm hai đứa sao? Sao chỉ có hai đứa đến, Tiểu Diệp đâu, nó ở bên kia thế nào?”

TBC

“Nó vẫn khỏe, bà nội yên tâm.”

“Cháu sợ nó gặp hai đứa rồi lại nhớ nhà nên không đưa nó đến, nó mới định cư bên kia.”

Hứa Đình Tri giải thích.

“Cũng đúng, Tiểu Diệp không kiên cường bằng cháu, nó không đến cũng tốt.”

Bà nội Hứa hiểu ý gật đầu.

Hai đứa cháu trai đều là bảo bối của bà, cũng không thiên vị đứa nào, tình cảm của hai anh em cũng rất tốt, bà vô cùng yên tâm.

“Đói rồi phải không, ăn chút gì lót dạ trước đi, hai đứa mang theo cái gì thế, túi to thế này, cũng không sợ trên đường vướng víu.”

Thư Văn Chi trách móc, bảo Hứa Cảnh Tùng đi lấy chút đồ ăn.

Nhưng bây giờ điều kiện còn thiếu thốn, dù con trai con dâu đến, cũng không có gì để chiêu đãi, chỉ có thể nướng khoai lang cho họ ăn.

“Đều là con dâu của mẹ chuẩn bị đồ tốt cho mọi người.”

“Nói đến chuyện này, phải giải thích một chút, tại sao không trả lời thư của con, sức khỏe của bà nội thế nào, còn mẹ, có phải mẹ bị bệnh không? Chuyện lớn như vậy sao không nói với con?”

Hứa Đình Tri nhận lấy củ khoai lang nóng hổi, trong nháy mắt thay đổi sắc mặt, nghiêm túc bắt đầu thẩm vấn.

“Thẩm vấn ai thế? Thẩm vấn cha con à? Tin cha đánh con không?”

Hứa Cảnh Tùng giả vờ đánh anh.

“Bà nội nghe thấy chưa? Cha con muốn đánh tôi.”

Hứa Đình Tri lập tức quay đầu mách lẻo.

“Cảnh Tùng! Cuối cùng cũng gặp được Tiểu Tri, anh định làm gì? Muốn đánh cháu trai lớn của tôi, trước tiên phải vượt qua tôi đã!”

Bà nội Hứa trừng mắt nhìn con trai mình, bây giờ hiển nhiên là cháu trai quý giá hơn.

“Mẹ, mẹ cứ bênh nó đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-600-601.html.]

Hứa Cảnh Tùng bất lực chịu thua.

Tần Trúc Tây cũng cười theo mọi người, không khí gia đình Hứa gia rất tốt, Tần Trúc Tây nhìn họ cãi nhau cũng không thấy ngại ngùng, rất nhanh đã hòa nhập vào gia đình này.

Nhưng nói đến chuyện chính, cha Hứa nghiêm túc hơn một chút.

“Bà nội của con bị gãy xương chân, cần nằm nghỉ một thời gian, mẹ con cũng bị bệnh, bị cảm lạnh, phải dưỡng một thời gian nhưng không phải chuyện lớn.”

Chương 601:

“Gần đây có nhiều chuyện quá nên không kịp trả lời thư cho con, đưa thư cho người khác đi gửi thì cha lại không yên tâm, đành phải trì hoãn.”

Trước đó đã báo bình an cho anh rồi, ông ấy nào biết con trai mình lại không bình tĩnh như vậy, lập tức chạy đến.

Hứa Đình Tri bóc vỏ khoai lang, để lộ phần ruột ấm áp, sau đó mới đưa cho Tần Trúc Tây.

“Không phải chuyện lớn là sao, đừng tưởng con không nghe thấy mấy người vừa nói gì, nói linh tinh hết cả. Một hai người, có phải tự cho mình là vĩ đại lắm không?”

Anh không hài lòng với lời nói của cha mình, sắc mặt nghiêm nghị lướt qua mọi người.

Bà nội Hứa và mẹ Hứa xấu hổ cúi đầu, cha Hứa bất lực, đành phải kể lại tình hình thực tế.

“Chưa từng nghe nói có đứa con nào dạy dỗ cha mình.”

Ông ấy vẫn không phục lắm nhưng mẹ già và vợ đang ngồi bên cạnh, anh cũng không thể đánh con trai mình được.

Thực ra tình hình bên này của họ thực sự không tốt lắm, nếu không thì cha Hứa cũng không thể không có thời gian đi gửi thư.

Vừa mới chuyển đến đây, bà nội Hứa và mẹ Hứa đã bị ốm một trận vì không hợp nước không hợp đất, chỉ là không viết trong thư.

Những cây linh chi mà Hứa Đình Tri gửi đến đều đã dùng hết, mới có thể nuôi hai người khỏe lại một chút.

Không ngờ vừa mới khỏe lại chưa được bao lâu, lại xảy ra chuyện, bệnh này nối tiếp bệnh kia, cũng chẳng trách sao họ đều gầy đi một vòng, ngay cả sắc mặt của cha Hứa cũng có chút khó coi.

Ông ấy không nói với Hứa Đình Tri chủ yếu là không muốn anh lo lắng, dù sao cũng cách xa nhau, anh có biết cũng chỉ lo mà không giúp được gì. Hơn nữa ngoài việc khiến anh lo lắng thêm thì cũng chẳng làm được gì.

Vì vậy mới giấu anh, không ngờ lại bị Hứa Đình Tri phát hiện ngay tại trận.

Hứa Đình Tri không khỏi cảm thấy may mắn, Tần Trúc Tây nguyện ý đi cùng anh đến đây trước Tết, nếu không đợi đến sau Tết khi nào có thời gian đến đây, lúc đó không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

“Vậy bây giờ con đã nghe thấy rồi, không chỉ nghe, mà còn đích thân trải nghiệm rồi.”

Hứa Đình Tri cãi lại cha mình rất hùng hồn, không hề xấu hổ chút nào.

Hứa Cảnh Tùng tức đến ngứa tay, nếu không phải con dâu đang ngồi bên cạnh, phải giữ chút thể diện cho anh thì đảm bảo ông ấy sẽ đánh anh ngay bây giờ.

“Thằng nhóc này, cha con chỉ là cứng miệng mềm lòng thôi, cha con nhớ con lắm, chỉ là không tiện nói ra.”

Thư Văn Chi còn không hiểu tính tình của người nằm bên gối mình sao? Bà ấy cười giải thích thay cho chồng mình một câu.

“Tôi nhớ nó làm gì, ngoài chọc tôi tức giận thì còn làm được gì nữa?”

“Tiểu Tây này, cha nói cho con biết, thằng nhóc này đúng là đáng đánh, nếu nó chọc con tức giận, con cứ đánh nó một trận thật đau là được, con yên tâm, cha sẽ làm chủ cho con!”

Hứa Cảnh Tùng quay đầu nói với Tần Trúc Tây.

Thật không ngờ lại xúi giục con dâu đánh con trai mình, đúng là cha ruột mà.

Tần Trúc Tây cười tủm tỉm gật đầu.

“Con sẽ làm vậy.”

“Nhưng mà Hứa Đình Tri cũng tốt lắm, bình thường không chọc con tức giận, con cũng không nỡ đánh anh ấy.”

Cô bất lực nhún vai.

“Nghe thấy chưa, xem vợ con chu đáo thế nào, cha tưởng ai cũng giống cha, tính tình nóng nảy như vậy.”

Hứa Đình Tri liếc cha mình một cái, sau đó mở gói đồ, lấy ra từng gói đồ một.

Loading...