Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 608 - 609
Cập nhật lúc: 2025-04-13 03:12:39
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 608:
“Hai người ngồi vào trong một chút, đừng để bụi làm sặc.”
Hứa Đình Tri và cha Hứa đã tìm được dụng cụ, bây giờ chuẩn bị đào hố.
“Đào hầm à? Cần con giúp không?”
Tần Trúc Tây đoán ngay ra ý định của hai người, định xuống giường.
TBC
“Không cần, hai người là đủ rồi.”
Cha Hứa vội vàng từ chối, sao có thể để con dâu làm việc nặng như vậy, để cô nấu cơm đã ngại lắm rồi.
“Vậy con giúp chuyển đất ra ngoài nhé.”
Tần Trúc Tây cũng không nhất định phải tự mình làm, giúp đỡ một tay, làm chút việc vặt cũng được.
Cô là người như vậy, nếu đã để mắt đến ai, coi ai là người nhà thì đương nhiên sẽ không tiếc sức giúp đỡ, mệt hay không là chuyện khác.
Đất mùa đông đóng băng cứng ngắc, rất khó đào, vẫn là Tần Trúc Tây đi đun nước nóng, làm mềm đất ở chỗ này một chút, như vậy mới dễ đào hơn.
Hứa Đình Tri định đào sâu một chút, chiều rộng không cần quá lớn, nếu không cũng không dễ làm, đến lúc đó đặt tủ lên, dễ bị sập.
Anh và cha Hứa thiết kế xong, hai người bắt đầu hì hục đào.
Phải nói rằng đây thực sự là một công việc nặng nhọc nhưng Hứa Đình Tri và cha Hứa cũng là những người chịu đựng được, chưa đầy mấy tiếng đã đào gần xong.
“Có thể đào rộng thêm một chút ở phía dưới, đào to hơn một chút, đất ở trên còn dày như vậy, tủ đè lên cũng không sập được.”
“Hơn nữa đào sâu thêm một chút cũng không sợ, nếu thấy lên xuống không tiện thì có thể kê một cái ghế ở bên dưới.”
“Đục thêm mấy chỗ có thể đặt chân ở thành hố là được, như vậy lên xuống sẽ tiện hơn.”
Tần Trúc Tây quan sát kích thước của hố, sau đó đề nghị.
Cái hố này đào sâu khoảng một mét rưỡi, chỉ rộng một mét, cảm giác kích thước này giống như một cái chum đựng gạo lớn hơn một chút, vẫn chưa đủ lớn.
Lần trước đi ngoại tỉnh mua những loại lương thực đó với Hứa Đình Tri đều chất đống trong không gian của cô, cô muốn mở rộng cái hố, sau đó một lần cho nhiều lương thực vào, như vậy đủ ăn trong một năm rưỡi.
Chỉ cần giấu đủ kín đáo, bình thường không cho người ngoài vào căn phòng này thì người khác cũng không phát hiện ra những thứ này.
“Được.”
Hứa Đình Tri suy nghĩ một chút, quyết định chấp nhận đề nghị của Tần Trúc Tây.
Lương thực không dễ hỏng, để một năm rưỡi cũng không sao, hơn nữa đào hố lớn một chút thì để gì cũng được.
Tần Trúc Tây chỉ huy ở trên, Hứa Đình Tri và cha Hứa xuống đào, mặc dù cũng đào rộng ra hai bên nhưng vẫn đào sâu xuống nhiều hơn.
Hơn nữa họ còn đào ra một con dốc giống như bậc thang, từng lớp từng lớp, luôn có chỗ đặt chân, như vậy không sợ lên xuống không tiện.
Đã quyết định đào một cái hầm cực lớn thì không thể hoàn thành trong vài giờ được, làm cả buổi, cũng chỉ mới xong một phần ba.
Ít nhất phải thêm ngày mai ngày kia còn phải đào thêm hai ngày nữa.
“Thật sự phải đào lớn như vậy à? Đào để đựng cái gì?”
“Cha thấy như vậy là đủ lớn rồi, con không định chuyển hết đồ ở chợ đen về đây chứ, con mang bao nhiêu tiền đến đây.”
“Không phải cha đã nói với con là cứ giấu những thứ đó đi trước, đừng động vào lung tung sao, con sẽ không đào hết ra để tiêu chứ?”
Cha Hứa nghi ngờ nhìn Hứa Đình Tri.
Nhìn khí thế này của anh, không có vài nghìn tệ là không được.
Vấn đề là trong nhà cũng không có nhiều tiền mặt như vậy, chủ yếu là có nhiều đồ có giá trị hơn, lúc đó đều đi theo Hứa Đình Tri, chuyển đến một nơi an toàn.
Chương 609:
Ban đầu định là trong mấy năm tới sẽ không động đến những thứ này, phải đợi thời kỳ này qua đi rồi hãy nói.
Tất nhiên, nếu có chuyện gì xảy ra, cần những thứ này hỗ trợ thì chưa chắc, lúc đó có thể nói sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-608-609.html.]
“Cha đừng quan tâm, dù sao con và Tiểu Tây cũng có suy nghĩ riêng, sẽ không để ai trong số mọi người phải đói.”
Hứa Đình Tri không nói nhiều.
Những thứ đó anh đương nhiên không lấy ra đổi tiền để tiêu, anh đều dùng tiền đẻ ra tiền, như vậy cũng đủ tiêu rồi.
“Cha nào có sợ con để bọn ta đói, cha sợ con để con và vợ con đói.”
Cha Hứa thở dài.
“Cha ơi, sao tuổi càng cao cha càng lải nhải thế, chẳng lẽ con không có khả năng nuôi cha no bụng sao?”
“Nhanh lên, đi tìm một tấm ván phù hợp trước, che chỗ này lại đã, còn lại mai đào tiếp.”
Hứa Đình Tri không ngờ một năm rưỡi không gặp, cha anh đã trở nên lề mề đến mức này, đây là cực kỳ không tin tưởng anh.
“Đi, cha già của con còn trẻ lắm.”
Cha Hứa liếc anh một cái, không nói gì nữa.
Thôi, cứ mặc kệ anh đi, nhìn con trai mình cũng không giống người có thể để bản thân và vợ mình chịu khổ.
Cha Hứa yên tâm, mặc cho Hứa Đình Tri muốn làm gì thì làm.
Ba giờ sáng, khi cha Hứa định dậy đi chợ đen cùng con trai thì ông ấy phát hiện, con trai mình đã sớm dẫn con dâu ra ngoài rồi.
Cha Hứa: …
Hai người này là mèo sao, ra khỏi cửa lúc nào vậy, sao lại không có một tiếng động nào, ông ấy không biết gì hết?
“Thật sự không dẫn cha đi à, không dẫn cha đi thì sao không nói với cha sớm, đến khi về cha chắc chắn sẽ đánh chúng ta.”
Tần Trúc Tây dùng khăn quàng cổ quấn mặt, cười hì hì nói.
“Cứ để ông ấy đánh, bây giờ ông ấy có đánh lại được anh hay không còn là chuyện khác.”
Hứa Đình Tri thản nhiên nói.
Nếu nói với ông ấy sớm thì chẳng phải lại phải nghe ông ấy lải nhải sao, vì vậy Hứa Đình Tri dứt khoát c.h.é.m đinh chặt sắt, dẫn Tần Trúc Tây ra ngoài trước.
“Anh đừng nói khoác, cha cao hơn anh, em thấy chưa chắc đâu.”
Tần Trúc Tây lắc đầu cười nói.
Lần đầu tiên nhìn thấy cha Hứa, thật ra cô có hơi giật mình, không phải ý nói cha Hứa không đẹp.
Chủ yếu là ông ấy quá cao, ít nhất cũng phải một mét chín, mặc dù không vạm vỡ như gấu nhưng thân hình chắc chắn.
Hơn nữa tướng mạo hơi hung dữ, tuy đẹp trai nhưng thực sự rất dữ, có lẽ có thể dọa trẻ con nín khóc.
Vẻ đẹp của Hứa Đình Tri hoàn toàn khác với cha anh, anh thuộc kiểu đẹp trai tinh tế, tướng mạo thiên về kiểu tiểu thịt tươi được mọi người thời đại mới yêu thích.
Nhưng khí chất lạnh lùng hơn những người đó nhiều, cũng tiên khí hơn nhiều.
Tướng mạo của anh phần lớn là giống mẹ Hứa, chẳng trách tại sao lại khác cha anh nhiều như vậy.
“Cao thì chưa chắc đã có lợi thế, nói thế nào thì anh cũng chỉ cao hơn em năm cm, có khoa trương như vậy không?”
Hứa Đình Tri không phục.
Năm anh mười tám tuổi, cha anh đã không đánh lại được anh, không ngờ vợ anh lại không tin!
“Về nhà anh sẽ đánh gục ông ấy cho em xem.”
Hứa Đình Tri trẻ con nói.
Kể từ khi gặp gia đình anh, có lẽ anh đã thoải mái hơn nên luôn cảm thấy không còn nghiêm túc như trước.
“Em chỉ thuận miệng nói thôi, đừng trẻ con nữa, trong lòng em, anh đương nhiên là lợi hại nhất!”
“Nhanh nhìn xem trên phố có chỗ nào sáng không, không biết chợ đen ở đây giấu ở đâu, ba giờ chắc đã họp chợ rồi chứ?”