Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 618 - 619

Cập nhật lúc: 2025-04-13 03:13:54
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 618:

Bên kia, mặc dù bà nội Hứa và hai người kia có tâm trạng khá buồn sau khi Hứa Đình Tri và Tần Trúc Tây rời đi nhưng cũng không đến mức không thể khôi phục.

Dù sao thì khi hai người đến đây thực sự đã là một niềm vui bất ngờ, hơn nữa còn mang đến cho họ rất nhiều đồ ăn, đồ dùng và đồ bổ sung sức khỏe, những thứ này chẳng lẽ không đủ để họ sống tiếp sao?

Vậy thì những người khác sống khổ hơn họ thì tính là gì?

Hơn nữa, bên này họ cũng có ba người bầu bạn, dù sao cũng tốt hơn là bị chia cắt, cô đơn lẻ bóng.

Vì vậy, tâm trạng của họ cũng nhanh chóng hồi phục, còn có thêm một mục tiêu, sống lâu trăm tuổi, cố gắng gặp Hứa Đình Tri và những người khác nhiều lần.

Biết đâu còn có thể bế được con của Hứa Đình Tri và Tần Trúc Tây.

Ý tưởng này rất tuyệt, phải nói rằng, con người vẫn nên có một chút hy vọng, như vậy mới có thể sống vui vẻ.

“Cô gái đây là? Trông có nét đẹp.”

“Đúng vậy, có câu nói sao nhỉ, thanh thuỷ xuất phù dung, thật tuyệt.”

Tần Trúc Tây tắm xong đi ra trước, đứng ở nơi hẹn chờ Hứa Đình Tri.

TBC

Kết quả là lúc này, có mấy chàng trai đầu gấu đi tới, nhìn dáng vẻ cũng biết là đi tắm, nhìn thấy Tần Trúc Tây rõ ràng là vừa tắm xong, mặt đỏ bừng vì hơi nóng bốc lên.

Ba người không nhịn được trêu chọc cô.

Ai bảo cô không biết giữ mình, tắm xong không vội về nhà, còn đứng bên đường làm gì, chẳng phải là chờ đàn ông trêu chọc sao.

Hóa ra đàn ông tự tin thái quá đã có từ lâu rồi.

Tần Trúc Tây lười để ý đến họ, càng để ý họ càng được đà, cô đã gặp nhiều trường hợp như thế này.

Đều là những kẻ có lòng dạ xấu xa nhưng không có gan, nhìn thấy cô gái xinh đẹp nào cũng muốn trêu chọc vài câu, muốn nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của họ, hoặc là tức giận mắng họ.

Không có thì ngắm cũng được.

Tần Trúc Tây không thích kiểu này, đôi mắt đen trắng rõ ràng của cô thậm chí còn không thèm nhìn về phía họ, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nơi xa.

“Ồ, không nói chuyện à.”

“Xấu hổ à? Nói chuyện với mấy anh em đi, anh em sẽ không làm gì em đâu.”

“Tôi cũng có một cô em gái trông xinh đẹp giống cô.”

“Cút đi, cô em gái đó, tôi nhìn còn muốn ói, anh còn dám nói là trông giống người ta?”

Người anh em của hắn là người đầu tiên không chịu được, cười mắng một câu.

“Phi, chỉ có anh lắm mồm.”

Vài người ồn ào cãi cọ, tự nói rất vui vẻ.

Ở đây vẫn gần nhà tắm, có rất nhiều người ra vào, nghe thấy tiếng cười đùa đều nhìn về phía này.

“Đừng nói nữa, mau đi thôi, mọi người đều nhìn rồi!”

Một người trong ba người vẫn luôn không nói gì không nhịn được thúc giục.

“Còn tắm không.”

“Vội cái gì, chỉ có anh lắm chuyện.”

Hai người không nhịn được mắng, không thấy đang trêu chọc cô gái sao.

Với cái dáng vẻ nhát gan này, mà còn muốn trêu chọc cô gái.

Tần Trúc Tây không nhịn được hét lên.

“Người giữ kỷ luật đến rồi.”

“Chạy mau!”

Vài người thậm chí còn không thèm nhìn, theo phản xạ trực tiếp chạy mất, vô cùng hoảng sợ, không biết trước đây đã bị người ta đuổi bao nhiêu lần rồi, mà loáng một cái đã chạy mất dạng.

“Xì, chỉ có vậy mà cũng dám trêu chọc tôi.”

Loại người này thậm chí còn không có tư cách để cô ra tay.

“Chờ lâu rồi chứ, vừa nãy nói chuyện với ai thế?”

Lúc này, Hứa Đình Tri đi tới.

Anh cười xin lỗi.

Chương 619:

“Không sao, em cũng vừa mới ra. Vừa rồi gặp mấy kẻ không sợ chết, cố ý trêu chọc một chút.”

Tần Trúc Tây cũng không nói nhiều, hai người cùng nhau trở về nhà trọ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-618-619.html.]

Vé tàu đã mua là sáng sớm ngày mai, vé nằm giường mềm đã bán hết, đành phải mua vé nằm cứng.

Hơn nữa lần này hình như có nhiều người hơn, hai vé cũng không phải vé nằm cạnh nhau, nhưng có thể nằm cùng một toa là tốt lắm rồi.

Hơn nữa lần này hai người không có nhiều hành lý, cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.

“Em ngủ bên này, anh ngủ bên trên.”

Hứa Đình Tri quan sát mấy giường một lượt, để Tần Trúc Tây ngủ giường dưới.

Bởi vì giường trên toàn là đàn ông, hơn nữa còn có người không cởi giày đã lên giường, đôi chân to bự hôi hám, đặt ngay đầu giường của họ.

Anh nhíu mày, ghét bỏ không chịu được.

Bản thân anh còn có thể miễn cưỡng chịu đựng nhưng sao có thể để vợ mình chịu đựng được?

“Được, vậy em ngủ giường dưới.”

Tần Trúc Tây không tranh giành với anh, trực tiếp ngồi xuống giường dưới, m.ô.n.g vừa chạm giường.

Ai ngờ có một người đàn ông đi tới, cũng ngồi thẳng xuống giường cô.

???

Chuyện gì xảy ra vậy?

Tần Trúc Tây còn cố ý nhìn vé tàu của mình, là chỗ này, không ngồi nhầm!

“Anh này có phải nhìn nhầm vé không? Giường này là của tôi.”

Cô lấy vé tàu của mình ra, ra hiệu.

“Tôi biết.”

Người đàn ông lớn tuổi không thèm nhìn, chỉ lo thở hổn hển.

Ông ta biết? Ông ta biết cái gì?

Ông ta biết còn ngồi giường của người khác?

“Này anh, chỗ của anh ở đâu? Làm phiền anh qua đó đi, tôi muốn lên giường nghỉ ngơi.”

Tần Trúc Tây cố gắng nói nhẹ nhàng.

Không chào hỏi một tiếng đã ngồi lên giường của người khác, có tin tôi đánh ông không?

“Gấp cái gì, tàu còn chưa chạy mà. Giường của tôi ở trên kia, đợi tàu chạy rồi tôi sẽ lên, bây giờ tôi chỉ muốn nghỉ một lát, thở dốc một chút, không được sao?”

“Ngồi một lát thì sao? Giường này cũng không phải của cô, là của công cộng!”

Người đàn ông hùng hồn nói, hoàn toàn không cảm thấy mình có lỗi.

Giường dưới thường gặp phải loại người chiếm giường này, rõ ràng mình có giường, hừ, nhưng cứ không nằm, nhất định phải ngồi giường của người khác, có bị sao không?

“Giường của anh là giường nào? Vậy thì tôi đổi với anh, nếu anh thích giường này như vậy, tôi sẽ làm việc tốt, tặng cho anh.”

Tần Trúc Tây nhìn chằm chằm ông ta, vẻ mặt ghét bỏ.

Đông lạnh như thế này, người đàn ông này toàn thân toát mồ hôi, mới ngồi một lúc, cô đã cảm thấy giường sắp ướt rồi, thật khó chịu.

Cô vẫn nên ngủ giường khác đi.

“Cô bị làm sao vậy, lúc nào tôi nói muốn đổi giường với cô?”

“Nhưng mà, cô cũng không tệ, ngủ với tôi cũng được đấy”

Gã đàn ông cười hề hề dâm dục, nhìn Tần Trúc Tây từ trên xuống dưới, ánh mắt lưu manh.

Ha, ban ngày ban mặt còn dám làm lưu manh, ông ta chán sống rồi sao?

Tần Trúc Tây không muốn nhịn thêm một giây nào nữa, tát một cái, trực tiếp tát lệch mặt ông ta.

“Nếu anh muốn ngủ, tôi có thể giúp anh ngủ mãi không tỉnh.”

“Còn muốn không?”

Tần Trúc Tây cười giả tạo.

Cái tát này của cô không hề nhẹ, trên mặt người đàn ông nhanh chóng hiện lên năm dấu ngón tay.

“Mẹ kiếp! Con nhỏ đĩ ranh dám đánh tao!”

Người đàn ông bị đánh choáng váng, đầu tiên là không tin, sau đó là cơn tức giận dâng trào.

Ông ta nhảy dựng lên, muốn túm lấy Tần Trúc Tây đánh cho một trận, kết quả là, ngón tay còn chưa chạm vào Tần Trúc Tây thì đã bị cô đá lên giường.

Loading...