Tần Trúc Tây lập tức định gọi Tần Trúc Nam.
“Cũng không phải tìm cậu ấy, thật ra tôi chỉ muốn hỏi, cậu ấy tốt nghiệp rồi, bây giờ có dự định gì không?”
“Tôi nghe nói cậu ấy vẫn đang học, có phải trường học bên đó nói gì không? Nếu tiện thì cô có thể tiết lộ một chút tin tức cho tôi được không? Tôi ở nông thôn cũng đủ lâu rồi, nếu có cơ hội thì tôi cũng muốn về thành phố.”
“Tôi cũng không có gì tốt để cho cô, mấy quả trứng này cô cầm lấy đi, Tiểu Tây, tôi biết cô là người tốt bụng nhất, cô xem...”
Chu Lệ bắt đầu nịnh nọt Tần Trúc Tây, hơn nữa giọng điệu rất chân thành, đúng là bày ra thái độ cầu xin.
Tần Trúc Tây không ngờ Chu Lệ lại nhạy cảm như vậy, chỉ từ việc Tần Trúc Nam tiếp tục học mà đoán ra được một chút gì đó.
Nhưng cô ta đoán thì cứ đoán, câu trả lời của Tần Trúc Tây vẫn không hề lộ ra sơ hở.
TBC
“Không cần đâu, cô cứ mang về đi, tôi không tiện nhận đồ của cô.”
“Tiểu Nam vẫn đang học, vì bây giờ vẫn chưa tìm được công việc phù hợp, tôi để em ấy cố gắng học hành, không phải để em ấy xuống ruộng kiếm công điểm, huống hồ sức khỏe em ấy yếu, cũng không kiếm được mấy công điểm.”
“Cho nên bây giờ em ấy vẫn tiếp tục học, sau này nếu có cơ hội thì đi thi tuyển công nhân của nhà máy hoặc tìm cách làm giáo viên cũng không tệ.”
“Em ấy không làm được việc nặng nhọc, không giống tôi. Nhưng dù vì lý do gì thì thích học cũng là chuyện tốt, nếu cô thích học thì cũng có thể học nhiều hơn, dù sao rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, đều được cả.”
Chu Lệ không mấy hài lòng với câu trả lời này, cô ta hy vọng có thể từ miệng Tần Trúc Tây moi ra được một số tin tức đáng tin cậy, hoặc là câu trả lời khẳng định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-740.html.]
Nhưng Tần Trúc Tây nhất định sẽ khiến cô ta thất vọng.
Đúng vậy, cho dù cô có nhận được tin tức gì thì tại sao phải nói cho cô ta biết chứ, nếu cô ta biết thì chắc chắn cô ta cũng sẽ giấu diếm.
Chu Lệ thất vọng bỏ đi, sau khi về nhà thì buồn bã mấy ngày, sau đó lại đột nhiên phấn chấn trở lại.
Cô ta đột nhiên cảm thấy, Tần Trúc Tây hình như cũng đang gợi ý cô ta học tập! Mặc dù cũng có thể chỉ là lời xã giao nhưng nói đi cũng phải nói lại, học tập cũng không mất mát gì.
Nếu thật sự có cơ hội, vậy cô ta học trước chẳng phải là một bước lên mây sao?
Chu Lệ vô cùng vô cùng khao khát được về thành phố, lập tức hạ quyết tâm, thời gian này phải nhặt lại sách vở, học hành cho tử tế! Học một thời gian trước đã!
Những người khác thì không nhạy cảm như Chu Lệ, phát hiện cô ta bắt đầu học lại thì còn chế giễu cô ta tự mình chuốc lấy phiền phức.
Chu Lệ không phản bác một lời, để mặc họ chế giễu, đợi đến khi cô ta lật mình rồi xem cô ta chế giễu họ thế nào!
“Tiểu Tây, Tiểu Nam dạo này bận rộn gì thế, sau này nó định làm gì? Các cháu có ý tưởng gì chưa? Nói thật, hôm nay có người nhờ thím đến giới thiệu đối tượng cho Tiểu Nam.”
“Có người thấy Tiểu Nam không tệ, thím thấy Tiểu Nam cũng không còn nhỏ nữa rồi, nếu muốn tìm đối tượng kết hôn thì cũng không còn sớm nữa.”
Thím Kim hôm nay cố ý đến thăm dò ý kiến của Tần Trúc Tây.
Bây giờ cuộc sống của Tần gia đã trở nên vô cùng sung túc, cho nên Tần Trúc Nam cũng trở thành đối tượng xem mắt được nhiều người săn đón.