Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 743

Cập nhật lúc: 2025-04-16 14:50:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cùng vui, cùng vui.”

Hứa Đình Tri không kìm được cong khóe miệng, ôm chặt Tần Trúc Tây, hai người cứ thế thân mật trước mặt con.

Nguyên Nguyên ngẩng đầu, khó hiểu nhìn cha mẹ đột nhiên ôm nhau.

Mặc dù không biết tại sao nhưng.

“Cha mẹ, con cũng muốn ôm~”

Nguyên Nguyên nhanh như chớp ôm lấy chân hai người, sau đó cục bột nhão dính trong tay cô bé dính vào quần hai người một mảng.

Tần Trúc Tây cúi đầu nhìn bé Nguyên Nguyên, cô nguy hiểm nheo mắt lại.

“Bảo bối, con có muốn giải thích trước với mẹ thứ con đang cầm trong tay là gì không?”

Nguyên Nguyên: 0.0

Xong đời.

“Được rồi, anh đã dạy dỗ con bé rồi, sau này cô bé không dám nữa đâu.”

“Đi nào, chúng ta nghiên cứu xem khi nào về Bắc Kinh.”

Hứa Đình Tri phấn khích kéo Tần Trúc Tây về phòng, Nguyên Nguyên mới thoát khỏi một kiếp nạn.

Ba người họ có thể đến Bắc Kinh ngay bây giờ nhưng Tần Trúc Nam thì sao.

“Để em ấy ở nhà tự ôn thi, đợi đỗ rồi thì gặp nhau ở Bắc Kinh?”

Thực ra cũng không sao, không có ai ở nhà, rất yên tĩnh, lại càng thích hợp cho Tần Trúc Nam học tập.

Hôm nay cậu thấy nhà quá nóng, hơn nữa Nguyên Nguyên dù có hiểu chuyện đến đâu thì thỉnh thoảng cũng hơi ồn nên hôm nay cậu dứt khoát trốn ra sau núi ôn tập.

Dưới gốc cây sẽ mát hơn một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-743.html.]

“Không cần, cứ đưa Tiểu Nam đi luôn, để đội trưởng viết trước một lá thư giới thiệu dài hạn, nếu có thể thi xong trong thời hạn hiệu lực của thư giới thiệu thì càng tốt. Nếu không được thì khi đó quay lại, tiếp tục xin thư giới thiệu.”

Tần Trúc Tây chỉ có một đứa em trai, chỉ cần có cách thì đương nhiên phải đưa em trai đi cùng.

Tất cả mọi người đều đi rồi, sao lại chỉ để một mình cậu ấy ở lại.

Hơn nữa bên Hứa Văn Diệp, có lẽ cũng phải dùng cách này, bởi vì trên thư chỉ đề cập đến việc chuyển hộ khẩu cho ba người họ, còn bên Hứa Văn Diệp thì không đề cập đến.

Có lẽ là ngại làm phiền người ta quá, chỉ có thể như vậy trước đã.

Chỉ cần về đến nơi, sẽ có nhiều cách để nghĩ.

“Chờ đã, cho dù em ấy đi thì cũng không thể tham gia kỳ thi ở đó được, hộ khẩu của em ấy vẫn ở đây.”

Tần Trúc Tây nhớ, hình như hộ khẩu ở đâu thì thi ở đó.

Hứa Đình Tri trầm ngâm, đúng là đã bỏ sót việc cân nhắc vấn đề này.

Nếu không thể thi ở Bắc Kinh thì đúng là không cần phải vất vả như vậy, đi đi về về cũng mất nhiều thời gian, nếu thời gian gấp gáp, có khi còn không kịp về để thi.

“Thôi, anh hỏi ý kiến của em ấy trước đã, đợi em ấy về, xem em ấy nói thế nào.”

Tần Trúc Tây thấy, thực sự không cần phải đưa Tần Trúc Nam đi ngay bây giờ.

Một là còn vài tháng nữa là thi, hai là, dù sao thì qua bên đó cũng ở chung lâu dài, bây giờ vẫn chưa chắc chắn, đến Bắc Kinh sẽ ở như thế nào.

Nhà của Hứa Đình Tri vẫn chưa lấy lại được, chỗ ở mới có thể hơi nhỏ, cô phải qua xem tình hình trước đã, lúc đó hãy nói tiếp.

Cô cân nhắc cũng rất có lý, cuối cùng Hứa Đình Tri quyết định nghe theo Tần Trúc Tây.

Ý kiến của Tần Trúc Nam và Tần Trúc Tây nhất trí.

“Chị đi trước đi, dù sao em cũng biết nấu cơm, lại không đói, em còn có thể gọi Quan Bân đến chơi với em, cậu ấy cũng đang học, hai đứa em có bạn.”

TBC

Bản thân Tần Trúc Nam cũng không muốn rời đi vào thời điểm này.

Loading...