Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình - Chương 761

Cập nhật lúc: 2025-04-16 14:52:06
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm đó gia đình gặp chuyện, cha của Hứa Đình Tri đã dứt khoát đưa Hứa Đình Tri đi, còn giấu một số đồ vật có giá trị nhưng những thứ này đều là của ông ấy và mẹ của Hứa Đình Tri.

Bây giờ tứ hợp viện lớn không còn nữa, rất nhiều đồ đạc bên trong cũng bị kéo đi, có thể nói, những thứ mà bà nội Hứa và ông nội Hứa để lại gần như không còn gì.

Vì vậy, đồ đạc trong nhà đương nhiên là của Hứa Đình Tri, không thể để cha mẹ Hứa Đình Tri cũng phải chia đồ đạc của mình cho đứa cháu trai này được.

Không có lý nào như vậy.

Cũng chính vì vậy, bà nội Hứa mới càng thương đứa cháu trai này, bà luôn cảm thấy Hứa Văn Diệp vừa không có cha mẹ, lại không có tài sản mà cha mẹ để lại, sợ nó sống không tốt, sợ nó buồn.

TBC

Càng sợ thì càng thương.

Còn về Hứa Đình Tri, bà nội Hứa cảm thấy, Hứa Đình Tri không cần bà lắm, anh có cha mẹ, có vợ con, lại có tiền, đủ viên mãn rồi.

Nhưng Hứa Văn Diệp chỉ có một mình bà già này thôi.

Bà nội Hứa càng nghĩ càng buồn, nước mắt lưng tròng, vừa nắm tay cha của Hứa Đình Tri để ông ấy đừng hiểu lầm, vừa thương đứa cháu trai Hứa Văn Diệp này.

Cha của Hứa Đình Tri nghe một lúc lâu, vẫn không nghe ra mẹ ruột của mình hối hận bao nhiêu, bà vẫn rất thương đứa cháu trai nhỏ của mình, đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu Giang Oánh.

Nhưng đôi khi, thái độ của bà cũng rất làm tổn thương người khác.

Cha của Hứa Đình Tri lắc đầu, rút tay khỏi tay bà nội Hứa.

“Con biết mẹ thương Tiểu Diệp, bình thường mẹ làm không quá đáng, con không nói mẹ, Tiểu Diệp là cháu trai con, cũng không phải con không thương.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-nu-phao-hoi-lam-giau-nuoi-ca-gia-dinh/chuong-761.html.]

“Trước đây mẹ mua đồ cho Tiểu Diệp, không mua cho Đình Tri, con tự mua cho nó, bù vào, nói là mẹ mua cho nó.”

“Những chuyện như vậy con đã làm vô số lần, có lẽ vì làm quá thành thạo, mẹ, con quá nuông chiều mẹ nên mới khiến mẹ trở nên thiên vị như vậy.”

“Đình Tri có cha mẹ, có vợ con, không có nghĩa là nó không cần bà nội, vợ chồng nó sợ chúng ta chịu khổ, đã gửi cho chúng ta bao nhiêu đồ tốt, mẹ đã ăn bao nhiêu đồ tốt, mới có được cơ thể như vậy, mẹ còn nhớ không?”

“Mẹ chỉ nhớ nhung Tiểu Diệp mà thôi. Thấy gia đình Đình Tri về, không có Tiểu Diệp, mẹ không vui, thấy Tiểu Diệp về, mẹ vui mừng chạy ra đón.”

“Mẹ cho rằng mình che giấu cảm xúc rất tốt nhưng trên thực tế, ngay cả Tiểu Nguyên Nguyên cũng nhìn ra được, nói gì đến những người lớn chúng ta.”

Cha của Hứa Đình Tri thở dài.

“Không, không phải như vậy, con trai, con nghe mẹ nói này … “

“Chính là như vậy.”

“Mẹ, con cũng mệt rồi, con cũng đã mấy chục tuổi rồi, con cũng đã xa con trai mình mấy năm, mẹ thương đứa cháu trai nhỏ của mẹ, con cũng thương con trai mình.”

“Hôm nay chúng ta nói rõ ràng luôn, sau này nếu có thể lấy lại được tứ hợp viện lớn trong nhà thì để lại cho Tiểu Diệp, nhà chúng con không cần. Nếu không lấy lại được, con sẽ tự mua cho nó một căn nhà nhỏ.”

“Những việc khác con không giúp được.”

“Còn về căn nhà này, con không thể cho nó nhưng mẹ có thể ở đây mãi mãi, chỉ cần mẹ còn sống một ngày, Tiểu Diệp và vợ nó có thể ở đây.”

“Để chúng nó ở cùng mẹ cũng tốt nhưng mọi người vẫn nên ở riêng, để mọi người đều vui vẻ. Ngày mai nhà chúng con sẽ chuyển đi, mẹ cứ ở cùng mấy người Tiểu Diệp trước đi.”

Loading...