Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-03-05 11:58:14
Lượt xem: 42

"Không thể được, quy định của bệnh viện là không có giấy đăng ký kết hôn thì không được phá thai."

Bác sĩ trả lời lại với vẻ mặt không cảm xúc, càng cho rằng cô ta là một phụ nữ dễ dãi.

Nghe lời bác sĩ nói xong, Trương Hồng Châu thất thần bước ra khỏi bệnh viện. Sáng nay cô ta chưa ăn gì, đói đến mức không còn sức lực để tức giận.

Trương Hồng Châu ngồi thẫn thờ trên băng ghế ngoài bệnh viện, tự hỏi liệu bản thân có thực sự phải cưới Nhị Cẩu hay không. Tại sao số phận cô ta lại tồi tệ đến như vậy, phải gả cho kẻ h.i.ế.p dâm mình.

Trương Hồng Châu ngồi một lúc lâu rồi quyết định đi vào nhà hàng quốc doanh, tiêu hai đồng rưỡi để ăn một bữa no nê.

Điều kỳ lạ là hôm nay cô ta không bị nghén, nếu không thì thật đáng tiếc. Trương Hồng Châu quyết định không tự làm khổ mình nữa, sống ngày nào hay ngày đó vậy.

Tin tức Trương Hồng Châu xin phép đi bệnh viện nhanh chóng được lan truyền, nhiều người đồn rằng Trương Hồng Châu đi phá thai.

Me Nhị Cẩu cũng có chút hoảng hốt. vôi vàng lấy cớ đi vê sinh để chạy về nhà.

"Nhị Cẩu, Nhị Cẩu, không ổn rồi, Trương Hồng Châu đi bệnh viện rồi, người ta nói cô ta đi phá thai, con mau đi xem sao." Mẹ Nhị Cẩu lay Nhị Cầu tỉnh dậy.

"Cái gì?" Nhị Cẩu từ trong giấc mơ tỉnh dậy, lập tức đứng lên đi lên thị trấn.

Trương Hồng Châu ăn cơm xong, quyết định đi bộ về, xem xem trên đường có xe bò để mình đi nhờ một đoạn đường hay không.

Nhị Cẩu trên đường đi gặp được xe bò, rất nhanh đã đến cổng thị trấn, vừa lúc thấy Trương Hồng Châu đi bộ ra.

"Hồng Châu, em đi bệnh viện à?" Nhị Cẩu nhìn nhìn Trương Hồng Châu, thấy cô ta không có vẻ gì là vừa mới phá thai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-127.html.]

"Đúng, tôi có thai, anh nói xem phải làm sao bây giờ?" Trương Hồng Châu vò đã mẻ lại còn bị sứt, bộ dáng vô cùng giận dữ.

"Chuyện trước kia tuy là lỗi của tôi, nhưng bây giờ em đã mang thai con của tôi rồi. Chúng ta chính là người một nhà, gia đình thì không nói chuyện hai nhà, tôi hứa, em gả cho tôi rồi, tôi sẽ cho em ăn ngon uống đã." Nhị Cẩu khoác lác không cần suy nghĩ.

.

"Gả cho anh? Sính lễ bao nhiêu?" trong lòng Trương Hồng Châu đã có một kế hoạch lớn.

"À, sính lễ sao, chúng ta về rồi bàn bạc sau, về nhà rồi bàn." Nhị Cẩu kéo Trương Hồng Châu trở về nhà.

Trên đường về có xe bò, hai người ngồi nhờ một đoạn, nhưng trên đường quá nắng, cả hai đều phơi nắng đến khó chịu.

Về đến nhà Nhị Cẩu, đã là giữa trưa, bố mẹ Nhị Câu vừa mới ăn cơm xong.

"Cha mẹ, chúng con về rồi, đói c.h.ế.t mất, mau mau mau." Nhị Cẩu về đến nhà dáng vẻ cứ như ông lớn vậy.

"Ôi trời, Hồng Châu về rồi à, để mẹ đi nấu mì cho các con ăn."

Mẹ Nhị Cậu thấy Trương Hồng Châu cũng về, vui vẻ vội vàng đi vào bếp nấu mì.

Trương Hồng Châu nghe nói có mì ăn, tâm trạng mới vui hơn chút, nét mặt cũng bớt khó coi hơn.

Trương Hồng Châu ngồi trên ghế, chờ nấu xong mì, trong lòng tính toán xem nên đòi sính lễ bao nhiêu thì hợp lý.

Người thành phố thường yêu cầu ba chuyển một vang, sính lễ từ ba trăm đến năm trăm đồng. Ở nông thôn, không thể so với thành phố, ba chuyển một vang thì khỏi phải mơ tưởng tới.

Còn về sính lễ, Trương Hồng Châu đã nghĩ xong, cô quyết định đòi ba trăm đồng, vì bây giờ cô không chỉ có một mình mà còn có một đứa bé trong bụng.

Loading...