Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 164
Cập nhật lúc: 2025-03-06 21:16:10
Lượt xem: 59
Gần đây phần n.g.ự.c của cô lại đầy đặn hơn, cho nên khi mặc quần áo bó sát người có một loại cảm giác quyến rũ, Vương Tiểu Thanh vừa mới được Trương Vũ nhắc nhở, nên không dám mặc đồ quá bó sát cơ thể.
“Xong rồi, chúng ta đi thôi.” Vương Tiểu Thanh ra trước, để lại bóng lưng cho Trương Vũ.
Trương Vũ khóa cửa, lên xe đạp.
Vương Tiểu Thanh ngồi lên, nhẹ nhàng ôm eo Trương Vũ.
“Trương Vũ, hôm nay là ngày đầu tiên anh trai anh lái máy kéo, anh yên tâm không? Sao anh không đi cùng anh ấy?”
Vương Tiểu Thanh thấy hơi lo lắng, giống như người vừa mới thi xong bằng lái xe đã lái xe ra đường.
“Không sao đâu, anh ấy trước giờ toàn xem anh lái, mấy ngày gần đây mỗi ngày anh đều để anh ấy thử lái một đoạn, đều không có vấn đề gì cả. Lát nữa chúng ta đến thị trấn, đi xem anh ấy thế nào. Nếu không có vấn đề phát sinh thì có thể yên tâm.”
Trương Vũ vẫn có lòng lo cho Trương Dũng.
“Được.”
Trên đường đi, Trương Vũ chậm rãi đạp xe, hiếm khi hai người mới có khoảnh khắc thư thái, mà không vội vàng như vậy.
“Tiểu Thanh…”
"Ừm~"
“Anh có một căn cứ bí mật trên núi, lần sau anh đưa em đi nhé.” Trương Vũ muốn chia sẻ bí mật với cô.
“Được, em cũng rất mong chờ.” Vương Tiểu Thanh nghĩ bọn họ có thể đi cắm trại trên núi.
“Chờ lần tới được nghỉ nhé.” Trương Vũ nghĩ mấy ngày này sẽ tranh thủ bố trí lại căn cứ một chút.
Đến thị trấn, Trương Vũ chở Vương Tiểu Thanh đến chỗ đậu xe máy kéo.
Thấy máy kéo dừng ở đó, Trương Dũng thì đang kiểm tra các bộ phận trên xe, đây cũng là Trương Vũ dạy anh.
Mỗi lần lái máy kéo xong, và trước khi lên máy kéo, đều phải kiểm tra một lần, như vậy vừa đảm bảo an toàn cho bản thân, vừa đảm bảo an toàn cho người khác.
“Anh” Trương Vũ gọi một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-164.html.]
Khi đến gần, Trương Dũng mới thấy Vương Tiểu Thanh cũng đi cùng.
“Tri thức Vương cũng đến à”
“Vâng, anh Trương, hôm nay anh lái máy kéo thế nào?” Vương Tiểu Thanh hỏi thăm.
“Rất tốt, trên đường không có vấn đề gì”.
Sáng nay Trương Dũng vẫn có chút lo lắng, nhưng suốt đoạn đường đi, mọi thứ đều bình thường, lần sau sẽ không còn khẩn trương nữa.
“Vậy thì tốt rồi, nếu không có vấn đề gì, sau này anh tự lái, có vấn đề gì thì có thể tìm em bất cứ lúc nào”.
Trương Vũ dặn dò Trương Dũng hai câu, rồi dẫn Vương Tiểu Thanh đi ăn sáng.
Trương Vũ muốn dẫn Vương Tiểu Thanh đi ăn bún, bún ở đây rất ngon, ở Thượng Hải không có.
Nhưng Vương Tiểu Thanh nói rằng bữa sáng không cần ăn quá phong phú, nếu không bữa trưa sẽ không ăn nổi.
Trương Vũ không thể làm gì khác hơn là dẫn Vương Tiểu Thanh đi mua bánh bao ăn, bánh bao nhân rau ở đây cũng rất ngon, trước đây Vương Tiểu Thanh không biết có bánh bao nhân rau.
Sau khi ăn bánh bao xong, hai người đi dạo một vòng chợ đen, Trương Vũ muốn mua trái cây cho Vương Tiểu Thanh, chợ đen có bán nho.
Hai mắt Vương Tiểu Thanh sáng rực lên, quá tuyệt, có hạt nho là có thể trồng nho trong không gian.
Giá rất đắt, một đồng nửa cân, Trương Vũ mua một cân rưỡi. Vương Tiểu Thanh có chút đau lòng, nếu mua gạo thì có thể ăn được rất lâu.
“Cái này cũng đắt quá” Vương Tiểu Thanh nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Không sao, em thích thì không đắt” Trương Vũ biết Vương Tiểu Thanh thích ăn trái cây, hầu như ngày nào cũng ăn, ăn không chán, đắt một chút cũng không sao, Trương Vũ không quan tâm.
Trong lòng Vương Tiểu Thanh ngọt ngào, cầm một quả nho, lột vỏ rồi cho vào miệng Trương Vũ.
Trương Vũ gật gật đầu, bảo cô ăn nhiều một chút, chua chua ngọt ngọt, rất ngon.
Vương Tiểu Thanh cũng ăn thứ vài quả, rất ngon, quả nhiên đắt cũng có lý do của nó.
Hai người lại đi dạo một vòng, rồi đi đến trung tâm mua sắm, Trương Vũ muốn mua quần áo cho Vương Tiểu Thanh, nhưng Vương Tiểu Thanh không chọn được gì, nói không có cái nào đẹp.