Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 295

Cập nhật lúc: 2025-03-09 08:00:06
Lượt xem: 34

Cố Giang Hà quay đầu lại nhìn Ngô Mộng Kiều, Vương Tiểu Thanh đã đi khá xa rồi. Khi quay đầu lại lần nữa, Vương Tiểu Thanh đã đi khỏi tầm nhìn của anh.

"Anh Giang Hà, sao ban nãy anh lại không đợi em? Em đi tìm anh mãi đấy." Ngô Mộng Kiều lẽo đẽo chạy theo sau. Cố Giang Hà không nói gì, chỉ tiếp tục đi về phía trước.

Buổi trưa, Vương Tiểu Thanh tranh thủ vào nhà vệ sinh, rồi trốn vào không gian của mình để nghỉ ngơi một chút.

Buổi chiều, tiết học cuối cùng là thể dục.

Thầy thể dục chỉ bảo mọi người luyện tập chơi bóng rổ, nói xong rồi rời đi.

Vương Tiểu Thanh nghĩ rằng đã lâu không chơi bóng rổ nên tự mình dẫn bóng ném vào rổ.

"Nhìn xem, tưởng mình giỏi lắm, đúng là đồ hồ ly tinh.”

Ngô Mộng Kiều đứng cách đó không xa nhìn thấy Cố Giang Hà cứ dán mắt vào Vương Tiểu Thanh, Ngô Mộng Kiều tức giận đến mức nghiến răng.

Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Ngô Mộng Kiều, cô ta cũng cầm lấy một quả bóng rổ và bắt đầu chơi.

Đột nhiên, bóng trong tay cô ta không cẩn thận bay ra ngoài, vừa vặn đập thẳng vào lưng Vương Tiểu Thanh đang chuẩn bị ném bóng vào rổ.

"A!" Vương Tiểu Thanh bị đẩy về phía trước hai bước, may mắn là cô giữ thăng bằng được, suýt chút nữa là ngã.

"Không sao chứ, đồng chí Vương? Quả bóng này của ai vậy, sao lại ném lung tung như thế?"

Cố Giang Hà đứng bên cạnh vội vàng chạy tới đỡ Vương Tiểu Thanh, rồi tức giận nhìn xung quanh.

Bên cạnh có người nhìn thấy, chỉ ra đó là quả bóng của Ngô Mộng Kiều.

"Ôi, đồng chí Vương, bạn không sao chứ? Mình xin lỗi, mình không biết cách dẫn bóng nên mới lỡ tay ném trúng bạn."

Ngô Mộng Kiều không chối bỏ, thậm chí còn thừa nhận ngay, còn nhìn Cố Giang Hà và Vương Tiểu Thanh với vẻ mặt vô tội.

"Ngô Mộng Kiều, sao em lại bất cẩn như vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-295.html.]

Cố Giang Hà ngược lại không hoài nghi cô nói dối, còn nhỏ giọng quát cô một câu.

"Không sao." Vương Tiểu Thanh nghe hai người nói chuyện, gương mặt vẫn bình thản, không biểu lộ cảm xúc gì.

Ngô Mộng Kiều thấy Vương Tiểu Thanh không phản ứng gì, lòng thầm vui vẻ, nhặt bóng lên liền xoay người đi.

Ngay lúc đó, Vương Tiểu Thanh lấy tốc độ nhanh nhất nhặt một quả bóng khác và ném thẳng vào đầu Ngô Mộng Kiều.

"A!" Ngô Mộng Kiều ôm đầu, quay lại nhìn.

"Xin lỗi bạn học Ngô nhé, mình cũng mới học cách dẫn bóng thôi nên kỹ thuật cũng chưa tốt lắm, bạn sẽ không trách mình chứ?"

Vương Tiểu Thanh tiến lại gần, nhặt bóng lên và mỉm cười nhìn cô ta.

Cố Giang Hà lai vội vàng đỡ Ngô Mộng Kiều dậy.

"Cô cố tình làm thế, vừa rồi tôi không cẩn thận đập trúng cô, đang trả thù tôi!"

Ngô Mộng Kiều chỉ tay vào Vương Tiểu Thanh, nước mắt lưng tròng, như thể bị Vương Tiểu Thanh ức hiếp.

"Ôi, bạn ném trúng mình thì là bạn vô tình, còn mình ném trúng bạn thì là mình cố ý, bạn cũng tiêu chuẩn kép quá đấy. Đồng chí Ngô Mộng Kiều, mình không phải là thanh mai trúc mã của bạn, không trúng chiêu này của bạn đâu. Nếu bạn còn dám làm tổn thương mình một lần nữa, đừng trách mình không khách khí".

Vương Tiểu Thanh mặt lộ vẻ tàn nhẫn, hừ, cô không làm gì lại tưởng cô là kẻ yếu. Cô phải cho Ngô Mộng Kiều thấy mình không dễ bắt nạt.

"Cô... Cô có giỏi thì đừng đi. cô là cái đồ hồ ly tinh, chỉ biết quyến rũ đàn ông. đồ khốn!"

Ngô Mộng Kiều thấy Vương Tiểu Thanh định rời đi, không kìm được mà lớn tiếng chửi.

Nghe thấy cô ta mắng chửi, Vương Tiểu Thanh dừng bước rồi quay lại.

"Tôi quyến rũ đàn ông? Cô không phải là định nói tôi quyến rũ thanh mai trúc mã của cô đấy chứ? Đồng chí Ngô Mộng Kiều, chồng tôi còn cao hơn và đẹp trai hơn thanh mai trúc mã của cô đấy. Cô cũng suy nghĩ quá nhiều rồi."

Vượng Tiểu Thanh quyết định nói thẳng một lần cho cô ta rõ, rằng mình đã có chồng và chồng cô còn đẹp trai hơn trúc mã của cô ta nhiều, hy vọng Ngô Mộng Kiều sẽ hiểu mà dừng lại.

Loading...