Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-03-10 11:42:54
Lượt xem: 30

Tào Chiêu Đệ không muốn nợ em dâu quá nhiều, bây giờ Tiểu Thạch Đầu đã ba tuổi rồi, không cần uống sữa nữa.

"Tiểu Thạch Đầu hồi nhỏ không được uống sữa, bây giờ em bù đắp cho nó."

Lúc Tiểu Thạch Đầu còn nhỏ, Vương Tiểu Thanh không biết ở thành phố lớn có bán sữa bột, lúc đó đến thành phố Hành không

có bán sữa bột. Nếu biết thành phố Tương có bán, cô nhất định sẽ đi mua, bất quá cũng chưa chắc chắn sẽ mua được, vì là hàng hiếm, vừa về đến nơi là bán hết ngay.

Khoảng tám giờ tối, quán ăn đóng cửa, Trương Dũng nấu bốn món mặn và một tô canh, cộng thêm ba món còn lại sau khi bán, tổng cộng có tám món ăn.

"Mọi người, ăn cơm thôi, em dâu, uống nước ngọt đi."

Tào Chiêu Đệ mua nước ngọt, rót cho mỗi người một ly.

"Anh cả, món tai heo này ngon quá."

Vương Tiểu Thanh thử một miếng tai heo xào cay.

"Lúc trước Trương Vũ hay làm cho em ăn, nên anh biết là em thích ăn tai heo."

Trời vừa tối Trương Dũng đã đi mua thức ăn ở cửa hàng thực phẩm, nhưng họ đã đóng cửa, nên anh phải đến chỗ người quen để mua.

Sau bữa ăn, Trương Dũng ở lại dọn dẹp, còn mọi người thì lên lầu tắm rửa đi ngủ.

Vương Tiểu Thanh đi lên tầng trên, thấy khá nóng, nhà anh cả vẫn chưa có quạt điện, ngày mai cô sẽ mua cho họ mấy chiếc.

Ít nhất cần ba chiếc: hai chiếc trên lầu và một chiếc để dưới tầng.

Vương Tiểu Thanh quyết định trải chiếu ngủ dưới đất vì trên giường quá nóng, nằm dưới sàn mát hơn.

Sáng hôm sau, Vương Tiểu Thanh thức dậy, đi ăn sáng, bữa sáng hôm là bún do anh cả nấu. Hiện tại, cũng bán bún vào buổi sáng và công việc kinh doanh rất tốt.

"Anh cả, tháng sau em sẽ bảo Trương Vũ đi tìm hiểu về việc làm giấy phép kinh doanh giúp anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-335.html.]

Chúng ta phải cố gắng hoàn thành sớm việc này để sau này kinh doanh hợp pháp."

Vương Tiểu Thanh luôn lo lắng về việc này, nếu như không có giấy phép kinh doanh, sau này nếu bị kiểm tra sẽ rất rắc rối.

"Em dâu, chuyện này bọn anh thực sự không hiểu rõ, nhờ em giúp bọn anh tìm hiểu."

Anh cả và chị dâu thậm chí còn không biết giấy phép kinh doanh là gì, chứ đừng nói tới phải làm thủ tục ở đâu.

"Em hiểu, không sao đâu, chuyện này cũng không gấp.

Anh cả, lát nữa em sẽ về nhà một chuyến, buổi trưa không cần đợi em ăn cơm đâu."

Vương Tiểu Thanh nhớ tới căn nhà nhỏ của mình, muốn về thăm nhà.

"Được, bọn anh cũng thường xuyên về xem qua, sợ trẻ con phá phách hay nhổ cỏ dại."

Trương Dũng gật đầu rồi chuẩn bị đi chợ mua thức ăn.

Đầu tiên Vương Tiểu Thanh đến hợp tác xã cung ứng trên thị trấn, đi dạo quanh trung tâm mua sắm. Quả nhiên có rất nhiều cửa hàng tư nhân mới mọc lên, chủ yếu bán đồ ăn và quần áo.

Hôm nay không phải ngày họp chợ nên cũng ít người, Vương Tiểu Thanh đi vào ngõ nhỏ, lấy xe đạp ra, đạp xe về thôn Phong Thu Loan, đã mấy tháng rồi chưa về.

Về đến nhà, cô cũng không gặp ai trên đường vì mọi người đều đã đi làm.

Vương Tiểu Thanh lấy chìa khóa ra mở cửa, phát hiện trong nhà có rất nhiều bụi. Cô lấy khăn lau qua, dọn dẹp sạch sẽ, mồ hôi thấm ướt cả người.

Vương Tiểu Thanh nhanh chóng đi vào không gian, không gian là nơi đông ấm, hè mát, ngồi bên trong thoải mái giống như ngồi điều hòa, Vương Tiểu Thanh ăn nhiều trái cây đến mức không muốn ăn cơm.

Đến giữa trưa, Vương Tiểu Thanh bước ra khỏi không gian, mang theo hai túi trái cây, một túi để tặng trưởng thôn, một túi tặng đội trưởng.

Ở thôn này, mọi việc đều phải nhờ đến trưởng thôn, sau này khi cô và Trương Vũ không thường xuyên ở nhà, nếu có chuyện gì xảy ra, vẫn phải nhờ trưởng thôn giúp đỡ.

Vương Tiểu Thanh đến nhà trưởng thôn trước, vì trưởng thôn rất quan trọng mặt mũi, nếu biết cô đến nhà đội trưởng trước, chắc chắn sẽ không vui.

Loading...