Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-03-04 11:58:10
Lượt xem: 109

Đến chợ đen, trước tiên Vương Tiểu Thanh đi dạo một vòng, cô mua một cái nồi đất, bình thường chỉ có một cái nồi vừa nấu cơm vừa xào rau rất bất tiện, có cái nồi đất này sẽ tiện hơn nhiều. Cô đặt nồi đất vào một cái túi lưới, sau đó bí mật chuyển nó vào trong không gian.

Cô tiếp tục mua một chiếc gương, sáu đôi đũa, sáu cái cốc, một ấm nước và một cân trà.

Mặc dù những thứ này ở cửa hàng bách hóa đều có bán, nhưng ở đây bán rẻ hơn và kiểu dáng cũng đa dạng hơn.

Đi đến một góc vắng người đem đồ đạc thả vào không gian, sau đó lại từ không gia lấy ra một ít rau rồi cho vào túi lưới, xong xuôi mới đi tìm hai tên ngốc kia.

"Tôi muốn gặp ông chủ của các anh," Vương Tiểu Thanh nhỏ giọng nói.

Hai tên ngốc thấy cô liền nhận ra ngay, người cao hơn lập tức dẫn đường một cách lịch sự. Chỗ của bọn họ hiện tại không xa như lần trước, ngay ở bên cạnh.

Tên cao lớn gõ cửa năm lần.

"Vào đi." là giọng của anh mặt sẹo.

Tên cao lớn mở cửa cho Vương Tiểu Thanh đi vào, còn hắn ta thì không đi vào.

"Ôi, chị gái, chị đến rồi, nhanh vào, nhanh vào uống trà. Tôi đã chờ chị lâu lắm rồi, cuối cùng thì chị cũng đến," anh mặt sẹo kích động. Không kích động sao được, lần trước bán mấy nghìn cân lương thực, hắn ta đã kiếm được không ít.

Vương Tiểu Thanh thấy Trương Vũ không có ở đây liền thở phào nhẹ nhõm. Cô lấy rau từ trong túi lưới ra. Một cây cải thảo, hai củ cà rốt, hai cây rau chân vịt, hai cây cải thìa.

Anh mặt sẹo vội vàng lấy giấy bút ra.

Vương Tiểu Thanh viết lên giấy: "Cải thảo 1000 cân, rau chân vịt 250 cân, cà rốt 500 cân, cải thìa 500 cân. Ra giá đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-73.html.]

Anh mặt sẹo nhìn thoáng qua tờ giấy, giật mình vì số lượng lớn, bắt đầu kiểm tra chất lượng rau trên bàn, suy nghĩ một lúc rồi ghi giá dưới tên các loại rau mà Vương Tiểu Thanh đã viết.

"Cải thảo ba xu, rau chân vịt bốn xu, cà rốt năm xu, cải thìa bốn xu"

"Chị gái, hiện giờ thời tiết thuận lợi, rau không có giá cao. Rau của chị chất lượng tốt mới có giá này, chị thấy có được không?" anh mặt sẹo lo lắng Vương Tiểu Thanh sẽ chê ít.

Vương Tiểu Thanh nhìn giá, quả thật rất thấp, nhưng tình hình hiện tại đúng là như vậy thật.

Cô viết lên giấy: "Được, rau tổng cộng 170 đồng. Gạo trắng và bột mì cũng có, xem anh cần bao nhiêu."

Vương Tiểu Thanh không viết số lượng cụ thể vì sợ hắn không đủ sức mua, cho nên để hắn tự ghi.

Anh mặt sẹo nghe nói có gạo trắng và bột mì thì rất vui, tính toán số tiền mình hiện có.

"Chị gái, hiện giờ vốn lưu động trên tay tôi chỉ có hơn 4000 đồng tiền mặt, cho nên tôi muốn 7500 cân gạo và 2500 cân bột mì. Ở tỉnh Hồ Nam chúng tôi, người ta thích ăn gạo hơn, bột mì không phổ biến và bán chạy như gạo. Chị xem có được không?" Anh mặt sẹo khách sáo.

Vương Tiểu Thanh viết trên giấy: "Được, một giờ sau nhận hàng. Tiền rau đổi thành các loại phiếu, tốt nhất có phiếu xe đạp."

"Được, được, được, tôi sẽ chuẩn bị ngay. Đây là chìa khóa, cái nhỏ là chìa khóa phòng, tôi nghĩ sân không đủ chỗ," anh mặt sẹo hai tay đưa hai chiếc chìa khóa.

Vương Tiểu Thanh nhận lấy, không nói gì rồi đi ra.

Lần này anh mặt sẹo không nghi ngờ Vương Tiểu Thanh nữa, lập tức vào gọi điện điều động tiền mặt.

Vương Tiểu Thanh không thay đổi trang phục, thời gian vẫn còn sớm, trước tiên cô đi qua chợ đen mua bao tải, lần này mua liền một lúc 600 cái. Cô định mua nhiễu hơn những người ta nói không còn hàng nữa, bao tải đã được đặt hết, Vương Tiểu Thanh chỉ có thể từ bỏ.

Giống như lần trước, Vương Tiểu Thanh sử dụng xe đẩy để chở bao tải vào hẻm, sau đó chuyển vào không gian và chất đầy hai trăm bao gạo và bột mì. Cô trả lại xe đẩy rồi đi về số nhà 81 ở phía tây thành phố, nơi lần trước giao hàng.

Loading...