Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 82
Cập nhật lúc: 2025-03-04 21:28:31
Lượt xem: 65
Hai người ôm chặt lấy nhau, Trương Vũ không ngờ bọn họ sẽ có lúc thân mật như vậy, nhưng nghĩ lại vẫn thấy sợ, vừa rồi suýt chút nữa đã mất đi cô.
Tiếng động của Trương Hồng Châu chạy xuống núi thu hút sự chú ý của Lưu Hiểu Yến.
Trán Trương Hồng Châu đầy mồ hôi, hoảng hốt nói, "Vương Tiểu Thanh bị rơi xuống nước rồi."
"Gì cơ?" Ba đồng chí nam vừa hay cũng đến, hạ lưu không có nhiều cá chỉ bắt được hai con cá nhỏ, nên họ muốn lên phía trên xem.
Lưu Hiểu Yến bỏ thùng nước lại chạy lên trên, Chương Giang Bắc cũng nhanh chóng chạy tới, những người khác đi theo phía sau.
"Tiểu Thanh, Tiểu Thanh."
Giọng của Lưu Hiểu Yến truyền tới, Trương Vũ vội vàng buông Vương Tiểu Thanh ra, sợ bị người khác nói này nói nọ.
Lúc này Vượng Tiểu Thanh đã bình tĩnh lại. nhưng cảm giác ướt đẫm trên người khiến cô lạnh buốt. đầu óc vẫn còn mơ hồ.
Lưu Hiểu Yến và Chương Giang Bắc chạy đến, thấy Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ cả người ướt sũng ngồi dưới đất.
"Tiểu Thanh, cô không sao chứ, thật tốt quá, nhưng người cô lạnh quá," Lưu Hiểu Yến ngồi xuống, định đỡ Vương Tiểu Thanh đứng lên, phát hiện trên người Vương Tiếu Thanh lạnh buốt, liền cởi áo khoác của mình cho Vương Tiểu Thanh mặc.
"Cô ấy đang hoảng sợ, chúng ta mau xuống núi thôi," Trương Vũ lo lắng Vương Tiểu Thanh vừa bị hoảng sợ vừa ngâm nước lạnh, có thể sẽ sinh bệnh.
"Được, may mà có anh, anh Trương." Lưu Hiểu Yến cảm kích nhìn Trương Vũ.
Trương Vũ cúi xuống, để Vương Tiểu Thanh nằm lên lưng anh, Vương Tiểu Thanh cũng chẳng nghĩ nhiều nữa.
Lúc này, những người còn lại mới chạy tới.
"Các cô không sao chứ, Tiểu Thanh, Hiểu Yến," Giả Nam Ngọc và Hoàng Cẩm vừa chạy tới.
"Không sao rồi, Tiểu Thanh bị hoảng sợ, phải nhanh chóng xuống núi," Lưu Hiểu Yến giải thích với Hoàng Cẩm và Giả Nam Ngọc, rồi cùng họ xuống núi.
Mặc dù Trương Vũ đang công người, nhưng vẫn đi rất nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-82.html.]
Trương Hồng Châu đầu đầy mồ hôi, mồ hôi vẫn không ngừng chảy, Trương Hồng Châu không chắc Trương Vũ có nhìn thấy mình đẩy Vương Tiểu Thanh hay không, chắc là không, bằng không vừa rỗi anh ta đã nói rồi, nghĩ tới đây, Trương Hồng Châu tự an ủi mình, không có việc gì không có việc gì.
Về đến nhà Vương Tiểu Thanh, Trương Vũ vội vàng bảo Lưu Hiểu Yến thay quần áo khô cho cô, còn anh thì nhanh chóng nhóm lửa nấu trà gừng cho cô uống.
Lưu Hiểu Yến từ trong tủ quần áo, lấy quần áo ra, thay xong cho Vương Tiểu Thanh, còn lấy khăn lông lau tóc cho Vương Tiểu Thanh, nhưng Vương Tiểu Thanh vẫn không nói một câu, Lưu Hiểu Yến cảm thấy không ổn.
"Tiểu Thanh, cô thấy sao rồi, Tiểu Thanh?"
"Tôi không sao, chỉ thấy rất lạnh," Vương Tiểu Thanh lạnh đến run rẩy.
"Đây, trà gừng đến rồi," Trương Vũ bưng bát trà gừng còn đang bốc hơi nghi ngút đưa cho Lưu Hiểu Yến, rồi quay lại làm việc khác.
"Tiểu Thanh, mau uống đi, uống vào sẽ không lạnh nữa," Lưu Hiểu Yến thổi nguội rồi mới đưa cho Vương Tiểu Thanh uống từng ngụm nhỏ.
"Đây, ngâm chân nhé," Trương Vũ lại bưng một cái chậu tới, bên trong là nước ấm.
Không đợi Vương Tiểu Thanh phản ứng, Trương Vũ liền đưa tay đặt chân Vương Tiểu Thanh vào.
Lần này thật sự tốt hơn nhiều, Vương Tiểu Thanh cũng tỉnh táo lại.
"Cảm ơn anh, anh Trương, anh cũng mau uống trà gừng đi, rồi về thay quần áo đi," Vương Tiểu Thanh thấy Trương Vũ vẫn còn mặc quần áo ướt.
"Được, vậy anh về thay quần áo trước, đồng chí Lưu, nhờ cô ở lại chăm sóc cô ấy nhé."
Trương Vũ suy nghĩ vẫn nên đi tìm thầy lang trong thôn đến kiểm tra cho chắc chắn, rồi xoay người đi.
"Tiểu Thanh, cô cảm thấy khá hơn chữa? Vừa rồi thật sự khiến tôi sợ c.h.ế.t khiếp, may mà có anh Trương đến kịp, anh ấy thật sự là người tốt."
Lưu Hiểu Yến không còn nghĩ Trương Vũ không xứng với Vương Tiểu Thanh nữa.
"Tôi thấy khá hơn nhiều rồi, không còn lạnh nữa, nhưng vẫn thấy hơi mệt, muốn đi ngủ."
Vương Tiểu Thanh cảm thấy chắc là do bản thân cô lúc trên núi đã căng thẳng quá mức, hiện tại thả lỏng ra, thân thể có chút mệt mỏi.