Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông - Chương 95
Cập nhật lúc: 2025-03-04 21:28:56
Lượt xem: 81
"Đúng vậy, hắn ta bị vậy là đáng đời," mọi người đồng tình.
Vương Tiểu Thanh và Lưu Hiểu Yến nhìn nhau, trong mắt Lưu Hiểu Yến đầy sự hả hê, còn Vương Tiểu Thanh vừa hả hê vừa lo lắng.
Vương Tiểu Thanh nghĩ có lẽ là Trương Vũ ra tay, không biết Nhị Cẩu có đổ tội cho anh không. Nếu Nhị Cẩu còn không yên ổn, chỉ còn cách tự cô ra tay. Cô có không gian, muốn dạy dỗ người khác rất đơn giản.
Trong bệnh viện, sau khi cảnh sát hỏi thăm đơn giản về thời gian và địa điểm bị đánh thì chuẩn bị kết thúc công việc.
Ở thời đại này, không có camera giám sát, hắn ta cũng không nhìn thấy người đánh mình, giữa biển người mênh m.ô.n.g làm sao mà tìm được, loại chuyện này nhiều không đếm xuể, cảnh sát không có khả năng giúp tìm hung thủ được.
"Đồng chí cảnh sát, anh phải tin tôi, trong thôn tôi có người tên là Trương Vũ, anh ta từng đe dọa sẽ đánh gãy chân tôi, tôi nghĩ là anh ta làm, nếu không làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy được."
Nhị Cẩu không chịu buông tha, nhất định muốn cảnh sát làm chủ cho hắn.
"Không có khả năng anh nói ai thì chính là người đó, anh không có chút chứng cứ nào, chúng tôi không thể đi kiểm tra lung tung, khi nào anh tìm được chứng cứ rồi nói sau."
Cảnh sát không để ý đến hắn, vụ án này nhìn qua đã thấy không có kết quả, họ muốn nhanh chóng tan làm.
Về đến nhà, Vương Tiểu Thanh có chút không yên tâm, định lát nữa sẽ đến hỏi Trương Vũ xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Buổi tối, Vương Tiểu Thanh làm món sườn xào chua ngọt, múc ra một bát, đặt vào giỏ rồi đậy lại, mang đến nhà Trương Vũ.
Còn chưa đi được vài bước, cô đã gặp Trương Vũ.
"Anh Trương, em đang định đi tìm anh," Vương Tiểu Thanh nhìn xung quanh, cảm thấy không tiện nói chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-95.html.]
"Không sao cả, không phải anh làm, anh nhờ người khác làm, không để lại dấu vết, nên em đừng lo lắng nhé," Trương Vũ đến gần Vương Tiểu Thanh. nhẹ nhàng nói bên tai cô.
Hơi thở nóng hổi phả vào tai làm Vương Tiểu Thanh đỏ mặt, đỏ đến tận tai.
"Được rồi, em biết rồi, cái này cho anh, em đi đây," Vương Tiểu Thanh sợ Trương Vũ thấy dáng vẻ xấu hổ của mình, liền nhanh chóng bỏ đi.
"Ơ..." Trương Vũ còn muốn ở lại với cô thêm chút nữa, sao cô lại đi rồi.
Trương Vũ nhìn giỏ trong tay, mở nắp ra, thấy một bát sườn xào chua ngọt thơm phức, mùi thơm nhanh chóng lan tỏa.
Tâm trạng của anh bây giờ như trái cây mùa hè, tràn đầy sự ngọt ngào.
Trương Vũ về đến nhà, thấy mẹ đang bận rộn trong bếp, anh trai thì đang bố củi, chị dâu Tào Chiêu Đệ thì không thấy đâu, chắc là lại lười biếng trốn trong phòng rồi.
Trương Vũ không muốn chia sẻ món ăn mà người mình yêu nấu cho mình với một người như chị dâu, vì vậy anh cầm gió lặng lẽ về phòng.
Anh một mình thưởng thức, món ăn của Vương Tiểu Thanh làm anh đã ăn nhiều lần, mỗi lần đều làm anh kinh ngạc. Tuy nhiên, món anh thích nhất vẫn là món trứng xào ớt của Vương Tiêu Thanh.
Ba ngày sau, Nhị Cẩu được người nhà dùng xe bò kéo về, chân được bó nẹp cố định, nghe nói bị gãy xương nhẹ, không quá nghiêm trọng, một hai tháng sẽ hồi phục lại.
Sự việc này không gây xôn xao lớn trong thôn, vì Nhị Cẩu vốn là người ăn bám gia đình, từ trước đến nay hắn ta không đi làm.
Chân hắn ta có gãy hay không cũng không ảnh hưởng gì đến gia đình hắn, nhưng tiền thuốc men tốn không ít, người nhà hắn ta có chút tiếc tiền.
"Nếu mày còn dám ra ngoài gây chuyện nữa, chúng ta cũng không quan tâm mày nữa, tiền để dành vốn là để cho mày cưới vợ cũng bị mày phá hết rồi". Cha của Nhị Cẩu mắng đứa con trai không nghe lời.
"Thôi đi, ông nó, lần này con mình bị thiệt, bị ai đánh cũng không biết," Mẹ Nhị Cẩu thường hay nuông chiều con trai, nghe chồng trách mắng con trai liền không nhịn được mà đứng ra bênh vực.