Xuyên về thập niên 70: Trở thành chị dâu của nam chính - Chương 148
Cập nhật lúc: 2024-11-26 10:24:48
Lượt xem: 2
Trong vườn giờ đã có rau tươi, trong nhà còn sẵn trứng gà và cả tóp mỡ để dành. Số tóp mỡ này được làm từ một cân mỡ heo nằm trong sính lễ mà Lâm Uyển mang đến. Mỡ heo nguyên chất nên để lâu cũng không lo bị hỏng.
Thấy bác cả Lâm nhiệt tình, Lâm Uyển liền đề nghị:
Nếu đã mời đội trưởng đội sản xuất thì sao không mời luôn chú ba? Dù gì cũng là người một nhà, càng đông càng vui.
Bác cả Lâm ngoài mặt đồng ý ngay, nhưng khi bảo con trai và cháu trai đi mời chú ba, ông lại nháy mắt ra hiệu cho vợ, ý bảo đừng gọi cái người ông thấy “chướng mắt” ấy đến. Lát nữa cứ nói chú ba không muốn tới là xong.
Bác cả Lâm là người keo kiệt, tham lam, nhưng ông ta nghĩ: Lâm Uyển dù sao cũng biết điều. Sau này cô ấy có tiền, chắc chắn sẽ mang một phần về nhà. Bà Lục đã ép cô ấy đến nghẹt thở rồi, nếu cô ấy không lấy lòng ta, ta sẽ không để con trai làm chỗ dựa cho cô ấy. Không có ai chống lưng, xem cô ấy sống yên ổn được bao lâu!
Tự tin rằng Lâm Uyển sẽ phải xuống nước, ông ta cứ thế ra vẻ toan tính. Trong khi đó, Lâm Uyển giao họ chuẩn bị rồi trở về nhà xem tình hình trước.
Bác cả Lâm lớn tiếng gọi theo:
Bảo cháu rể qua đây uống vài ly với bác cả!
Lúc này, Chu Tự Cường và cha anh ta vừa tới. Tay Chu Tự Cường xách theo hai bình rượu, một ít rau củ và cả một rổ trứng gà nhỏ. Vừa thấy đội trưởng Chu, bác cả Lâm lập tức bước ra, mặt mày niềm nở:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-chi-dau-cua-nam-chinh/chuong-148.html.]
Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.
Đội trưởng Chu tới chơi, thật là vinh dự cho nhà tôi! Ông đến đây, căn nhà cũ này sáng hẳn lên!
Đội trưởng Chu nghe vậy thì cười thầm trong bụng: Vinh hạnh cái gì chứ! Nếu không phải vì thằng con trai mặt dày bắt mình đến giúp Lâm Uyển thì còn lâu mình mới thèm tới!
Ông liếc con trai một cái, ngầm cảnh cáo: Chuyện nhà họ Lâm, tự giải quyết lấy, đừng kéo ta vào. Tới lúc đó thế nào thì tùy.
Chu Tự Cường chẳng để tâm đến cha mình, nghĩ thầm: Uyển Uyển cần thì đương nhiên phải giúp. So với anh ruột, mình còn thân thiết với cô ấy hơn nhiều.
Triệu Toàn Mỹ thấy Chu Tự Cường mang nhiều đồ liền xán lại giúp, nhưng anh ta lạnh lùng lướt qua:
Uyển Uyển đâu? Tôi qua nhà cô ấy xem sao.
Nói rồi, anh ta rẽ một lối đi thẳng về nhà Lâm Uyển.
Mẹ Lâm vừa trở về nhà, còn cha Lâm vẫn ở bên ngoài làm việc, cố gắng kiếm chút tiền công để sống qua ngày.
Vừa bước vào sân, bà đã nhìn thấy Lục Chính Đình và Minh Quang. Không kịp trò chuyện, bà chỉ chào anh một tiếng rồi vội vã chạy vào nhà để chăm sóc hai đứa con trai còn đang nằm trên giường. Sau khi lo liệu xong xuôi, bà mới có thời gian quay ra trò chuyện cùng Lục Chính Đình.