Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 210

Cập nhật lúc: 2024-10-16 21:32:58
Lượt xem: 201

Ngày mai gã phải đi cưới Tề Quốc Xuân, nếu như người phụ nữ này còn dám ầm ĩ thì gã sẽ dùng tuyệt chiêu.

Đường Lão Lục hạ quyết tâm, cực kỳ buồn ngủ, gã muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai chiến đấu với Mẫu Dạ Xoa.

Sau khi Thẩm Kiêu ra khỏi nhà Đường Lão Lục, đổi hướng đi đến nhà họ Tề.

Trực tiếp trèo tường đi vào, người nhà họ Tề đều đã ngủ hết rồi, tối đen như mực, Thẩm Kiêu dễ dàng tìm được Tề Quốc Hoa, một chưởng bổ ngất anh ta, lại đá anh ta một cước, cái chân vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, răng rắc một tiếng, lại gãy mất.

Tề Quốc Hoa bị đau mà tỉnh, anh ta kêu không ra tiếng, cằm đã bị tháo khớp, anh ta còn chưa mở mắt ra, phần gáy lại bị gõ một cái, lại hôn mê lần nữa.

Thẩm Kiêu nhấc anh ta lên bằng một tay, kéo ra đến bên ngoài bức tường, tùy tiện tìm một cái hố phân, anh cũng tốt bụng đánh cho Tề Quốc Hoa tỉnh lại rồi trở tay quăng ra.

"Đùng."

Tề Quốc Hoa tiến vào hố phân theo đường vòng cung, một đống ‘vàng lỏng’ văng lên.

Đường Niệm Niệm bịt kín mũi, tức giận liếc xéo Thẩm Kiêu, chiêu này cũng thật độc.

Nhưng cô rất thích.

Tối hôm đó, Thẩm Kiêu ngủ ở nhà đại đội trưởng, điểm tâm thì Đường Niệm Niệm đưa mấy chục cái bánh thanh minh qua đó, sức ăn của Thẩm Kiêu lớn, lương thực trong nhà đại đội trưởng cũng không nhiều, bác ba gái chắc chắn sẽ không nấu quá nhiều cơm, không thể để người đàn ông của cô bị đói được.

"Niệm Niệm, cháu và Tiểu Thẩm hẹn hò từ lúc nào đó?"

Bác ba gái kéo cô đi phòng bếp hỏi.

"Khi còn bé."

Đường Niệm Niệm có ý tứ là thanh mai trúc mã, nhưng bác ba gái lại hiểu lầm, tưởng rằng ông cụ Đường Thanh Sơn đặt thông gia từ bé.

Khó trách lúc đó con bé Niệm thường xuyên lấy đồ ăn trong nhà đem cho Lang Tể Tử ăn, ông cụ xưa nay không nói, hóa ra lúc đó là đang nuôi cháu rể à.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bác ba gái vô cùng bội phục ông cụ, bàn về ánh mắt, toàn bộ Đường Thôn cộng lại cũng không bằng ông cụ.

Sớm biết Lang Tể Tử kia có tiền đồ như vậy thì bà ấy cũng sẽ nuôi anh, nói không chừng hiện tại Tiểu Thẩm chính là con rể bà ấy đó chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-210.html.]

Bác ba gái vô cùng tiếc nuối, nhưng mà bà ấy cũng chỉ dám nghĩ ở trong lòng, không dám nói với chồng, sợ bị mắng.

"Bé Niệm, bây giờ cháu là công việc chính thực, lại tìm được đối tượng tốt như Tiểu Thẩm, cháu là người có tiền đồ nhất trong nhà, về sau đừng quên giúp đỡ ba người anh của cháu đó nhé!"

Bác ba gái nói là ba đứa con trai của bà ấy, thằng cả thằng ba đều làm công nhân tạm thời ở huyện thành, thằng hai thì ở bộ đội, nhà họ Đường mấy đời đều làm nghề nông, không có họ hàng có tiền đồ đặc biệt, bây giờ xem ra, còn phải dựa vào con bé Niệm.

"Nói sau."

Đường Niệm Niệm cũng không cự tuyệt, nhưng cũng không đồng ý ngay.

Cả nhà đại đội trưởng cũng không tệ, kiếp trước nhà họ Đường xảy ra chuyện, cả nhà đại đội trưởng bỏ khá nhiều công sức, nhà họ cũng chịu chút ảnh hưởng, cô khẳng định phải giúp một tay trong phạm vi thích hợp.

Bác ba gái hớn hở ra mặt, ánh mắt nhìn Đường Niệm Niệm càng thêm từ ái, nói không ít lời nịnh nọt.

Đường Niệm Niệm chỉ khẽ cười cười, cũng không cảm thấy bác ba gái là kẻ nịnh hót, con người đều có tư tâm, vì người trong nhà mà kiếm chác lợi ích là chuyện rất bình thường, chỉ cần nằm trong phạm vi chịu đựng của cô thì cô đều có thể tiếp nhận.

Hôm nay, Đường Thôn phát sinh ba chuyện khiến các thôn dân hóng chuyện thỏa mãn.

Chuyện thứ nhất, tối hôm qua những con ch.ó kia lại tới, nào đái nào ỉa ở trước cửa nhà họ Tề, cái cổng vừa mới quét sạch sẽ lại trở nên tanh thối ngập trời, cách mười mấy mét cũng có thể ngửi được mùi thối.

Chuyện thứ hai, Đường Lão Lục tự mình đến nhà họ Tề cầu hôn.

Chuyện thứ ba, Tề Quốc Hoa bị người phát hiện ngâm ở trong hố phân, mùi thối ngập trời, chỉ có thể ném vào trong sông tắm mới miễn cưỡng tắm rửa sạch sẽ.

"Tôi đã hôn Tề Quốc Xuân ba phút, còn sờ soạng ôm nhau luôn rồi, ngay cả n.g.ự.c cũng sờ luôn rồi, cô ta không gả cho tôi thì còn có thể gả cho ai?"

"Không gả cũng được, tôi phải đi những người khác phân xử, người phụ nữ để tôi hôn qua, sờ qua luôn rồi, ngoại trừ gả cho tôi thì còn có thể gả cho ai? Hiện tại nhà họ Tề các người có cái gì mà chảnh chứ, nhà thì tàn tạ, bẩn thỉu, ngay cả chó cũng chê nhà các người, ông đây cưới Tề Quốc Xuân là làm việc thiện, mười ngày đó, quá hạn thì không đợi nữa!"

Đường Lão Lục đứng ở trước cổng nhà họ Tề, kéo cuống họng mắng.

Vừa nãy gã đi cầu hôn, bị mẹ Tề tâm tình bực bội quơ cái chổi đuổi ra ngoài, cái chổi kia vừa quét cứt chó, khiến cho gã dính không ít phân, Đường Lão Lục lửa giận ngập trời, mắng cực kỳ bẩn thỉu.

"Cút, mày cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem, mày là thứ gì? Còn không biết xấu hổ đến cưới Quốc Xuân nhà tao, nếu như mày dám nói lung tung ở bên ngoài, bà đây đánh c.h.ế.t mày!"

Mẹ Tề chộp lấy cái chổi chửi ầm lên, bà ta còn định gả con gái lên trên núi, đòi một trăm đồng tiền lễ hỏi đây.

Gả cho loại người lười biếng như Đường Lão Lục, một xu tiền cũng không kiếm được, bà ta khẳng định không thể đồng ý.

Loading...