Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 340
Cập nhật lúc: 2024-10-17 20:54:37
Lượt xem: 121
“Tiểu Đường à, cháu kỹ thuật máy móc sao?” Xưởng trưởng Tiền kiềm lại hưng phấn, hỏi.
Đường Niệm Niệm gật đầu: “Cháu có thể cung cấp cả bộ điện khí và một số kỹ thuật cơ khí tiên tiến nhất hiện nay, xưởng trưởng Tiền chú đi tìm các nhà thiết kế máy móc, vấn đề không lớn.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Xưởng trưởng Tiền kích động tới mức không biết để tay vào đâu, nếu Đường Niệm Niệm thật sự có thể cung cấp được kỹ thuật tiên tiến nhất, chắc chắn có thể xây dựng được nhà máy làm máy móc.
Ngành công nghiệp trong tương lai chắc chắn sẽ phát triển mạnh mẽ, nhu cầu máy móc tuyệt đối rất lớn, nếu ông ta bắt tay vào làm trước, rời khỏi tỉnh Chiết Giang, hướng ra quốc tế là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra!
Xưởng trưởng Tiền nhanh chóng bình tĩnh lại, ông ta nói ra một vấn đề thực tế: “Nếu làm nhà máy sản xuất máy móc thì không thể tới Đường Thôn.”
Đường Thôn dù sao cũng là nông thôn, giao thông bất tiện, điều hành một nhà máy chi nhánh còn được, chắc chắn không thể làm nhà máy sản xuất máy móc.
“Xây dựng ở Chư Thành, lại làm thêm một phân xưởng nhỏ ở Đường Thôn, chú Tiền có thể hợp tác với Hồng Tinh.”
Đường Niệm Niệm đề nghị, một bước đi lớn như vậy, nếu nhà máy Tiền Tiến gánh không nổi, có thể chia sẻ một chút với nhà máy Hồng Tinh.
Xưởng trưởng Tiền có hơi do dự, một núi không thể có hai hổ, ông ta muốn ăn một mình.
Nhưng Đường Niệm Niệm nói không sai, Tiền Tiến thật sự không thể ăn nổi một miếng thịt lớn như vậy.
“Nếu thật sự xây dựng, cháu chỉ phụ trách kỹ thuật, chú Tiền phụ trách ngoại giao, chú Vũ phụ trách sản xuất, chia nhau hợp tác!”
Đường Niệm Niệm nhận ra nỗi khó xử của ông ta, đưa ra đề nghị, một núi thật sự không thể có hai hổ, nhưng kiềng ba chân thì được.
Xưởng trưởng Tiền ngoại giao, xưởng trưởng Vũ quản lý trong khu vực, cô chỉ làm kỹ thuật.
Thật tốt!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-340.html.]
Xưởng trưởng Tiền không phải người thiếu quyết đoán, rất nhanh sau đó đã đưa ra quyết định, tỏ vẻ ông ta sẽ tìm xưởng trưởng Vũ thương lượng việc này.
“Tiểu Đường, nếu thật sự xây dựng nhà máy, cháu chính là người sáng lập nhà máy!”
Xưởng trưởng Tiền vô cùng kích động, ông ta tiếp nhận nhà máy Tiền Tiến từ phía xưởng trưởng cũ, hơn nữa nó đã tồn tại trước khi giải phóng, ông ta cũng không tham gia vào quá trình xây dựng nhà máy, nếu ông ta có thể đích thân tạo ra nhà máy máy móc, cảm giác thành tựu đó chắc chắn hơn xa việc tiếp quản nhà máy Tiền Tiến.
Đường Niệm Niệm cười khẽ, cái gì mà người sáng lập, cô không quan tâm, cô chỉ muốn kiếm tiền.
Cô nhớ rõ tới năm tám mươi mấy là có thể đầu tư cổ phần, đến lúc đó cô lại mua thêm nhiều cổ phiếu gốc, đợi sau khi đưa ra thị trường, cô chính là cổ đông lớn, một phú bà với khối tài sản khổng lồ, nhắm chuẩn thời cơ lại bán hết cổ phần đi, sau đó mua vật tư tích trữ trong không gian.
Hơn nữa cô cảm thấy, cô và Thẩm Kiêu chắc chắn vẫn còn nhiều kiếp sau, không gian chắc chắn cũng đi theo, mỗi kiếp lại tích góp chút vật tư, cho dù đi đâu cũng không sợ đói.
Trời cũng dần tối, Đường Niệm Niệm tạm biệt, còn phải tới nhà máy Hồng Tinh kéo linh kiện, lại đi tìm Bát Ca lấy máy làm vớ, còn rất nhiều chuyện phải làm.
“Tiểu Đường chờ đã, cầm lấy cái này ăn đi!”
Xưởng trưởng Tiền chạy theo, trong tay cầm một túi giấy, ông ta cố ý bảo thư ký tới văn phòng lấy.
Đường Niệm Niệm ngừng lại, khó hiểu nhìn về chiếc túi giấy trong tay ông ta, chẳng lẽ lại là socola sao?
Lúc trước xưởng trưởng Vũ có cho cô một túi lớn socola, còn nói ăn hết lại mua tiếp.
Thật ra cô không thích đồ ngọt, socola đem về đều cho Cửu Cân ăn, nhưng lòng tốt của xưởng trưởng Vũ, vẫn khiến cô rất ấm lòng.
“Socola nhập khẩu, có người bạn lên Thượng Hải công tác, tới cửa hàng bách hóa Hữu Nghị mua!”
Xưởng trưởng Tiền đưa túi giấy tới, giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ, không hề đề cập tới việc túi socola nhập khẩu này khó kiếm thế nào.
Ngoài những tờ giấy chuyển tiền quý giá, còn khiến ông ta tốn không ít ân tình, nói thẳng ra là, năm đó ông ta theo đuổi vợ cũng không tốn công như vậy.