Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 596
Cập nhật lúc: 2024-10-19 12:54:50
Lượt xem: 137
Lần này nhà máy Phương Đông cũng có một suất trong hội chợ quảng giao, nhưng những nhà máy khác không có, bọn họ đã cổ động nhà máy Phương Đông tới gây ồn ào, đúng lúc nhà máy Phương Đông đã có ý kiến rất lớn với Đường Niệm Niệm vì vụ không biết điều trước đó, gãi đúng chỗ ngứa.
“Ông làm vậy mà gọi là hợp tác? Đừng cho là tôi không biết chuyện gì, ông đang xem thường ai đấy? Kiêu căng ngạo mạn phái một người tới thông báo, không nói không rằng đã đem nhà máy của người ta thành danh nghĩa Phương Đông các người, các người làm vậy là vừa muốn ăn cơm nhà người ta mà còn muốn tát người ta một bạt tai, có ai hợp tác như ông không? Người ta không để ý tới ông là đúng rồi, nếu là tôi thì tôi còn muốn tát ông một cái nữa đấy!”
Chủ nhiệm Từ cười lạnh, không hề chừa mặt mũi cho nhà máy Phương Đông.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Mỹ Lệ chỉ là một xí nghiệp của một thôn nhỏ, có thể đến Phương Đông chúng tôi đã là vinh hạnh của bọn họ, tôi nể tình lắm rồi đó.”
Xưởng trưởng Phương Đông không phục cho lắm, ông ta không làm sai.
“Mỹ Lệ người ta bây giờ đã ký được đơn đặt hằng năm mươi vạn đô, Phương Đông mấy người tham gia hội chợ quảng giao một năm hai lần, cộng tất cả đơn đặt hàng lại cũng chưa bằng một nửa của người ta, họ chỉ là một xí nghiệp của một thôn nho nhỏ, nhưng lại mạnh hơn Phương Đông của anh gấp mấy chục lần!”
Chủ nhiệm Từ lột sạch mặt mũi nhà máy Phương Đông, cho dù là quốc doanh hay là của một thôn, chỉ cần có thể kiếm được tiền ngoại hối thì đều là đồng chí tốt, ông ấy phải cố gắng bảo vệ.
Nhà máy Phương Đông bị mắng tới nỗi không dám ngẩng đầu lên, vẻ mặt hậm hực.
Những nhà máy khác đều làm việc theo Phương Đông, thấy vậy cũng không dám hé răng, đều gục đầu xuống.
Chủ nhiệm Từ nghiêm mặt, lạnh lùng nói: “Tôi nói thẳng ngay từ đầu, nếu ai dám gây rối, cản chân kiếm tiền ngoại hối, đừng trách tôi không khách khí!”
“Chúng tôi nhất định sẽ ủng hộ hết mình.”
“Chư Thành và Thượng Hải đều là một nhà, nhà máy chúng tôi chắc chắn sẽ hết mình hỗ trợ Mỹ Lệ.”
Các nhà máy khác nhanh chóng bày tỏ lập trường, sợ bị chủ nhiệm Từ ghi vào danh sách đen.
Nhà máy Phương Đông cuối cùng cũng bày tỏ thái độ, nhưng vẫn chưa tình nguyện, chủ nhiệm Từ âm thầm lắc đầu, nhà máy Phương Đông từng là một nhà máy hàng mỹ nghệ lớn nhất Thượng Hải, kiếm không ít ngoại hối, nhưng sau khi đổi xưởng trưởng thì ngày càng sa sút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-596.html.]
Ông ấy đã sớm đề cập với bên trên, mau chóng thay đổi xưởng trưởng, không thế chiếm hầm cầu mà không ị phân, còn suốt ngày gây chuyện.
Thượng Quan Tĩnh gõ cửa, chủ nhiệm Từ cho cô ấy vào.
“Chủ nhiệm, đã ký xong hợp đồng, đồng chí Đường Niệm Niệm bảo tôi nói với ông, cô ấy đồng ý hợp tác với các nhà máy hàng mỹ nghệ ở Thượng Hải, cố gắng kiếm tiền ngoại hối cho cộng đồng!” Thượng Quan Tĩnh thuật lại lời của Đường Niệm Niệm, còn chèn thêm một câu sau.
Chủ nhiệm Từ vui vẻ ra mặt, nói ba từ tốt liên tục, khen Đường Niệm Niệm không ngớt lời: “Đồng chí Tiểu Đường có tính giác ngộ cao, đúng là một đồng chí tốt.”
Ông ấy lại nói với mấy xưởng trưởng khác đang xấu hổ: “Xem tầm nhìn của đồng chí Tiểu Đường người ta đi, mấy người có thấy xấu hổ không? Suốt ngày chỉ biết nháo nhào nhìn chăm chăm mấy miếng thịt trong nồi, không có tương lai!”
Các xưởng trưởng khác gục đầu xuống thấp hơn, ngoại trừ xưởng trưởng Phương Đông, ông ta không hề thấy mình sai, thậm chí còn cảm thấy Đường Niệm Niệm làm bộ làm tịch, ăn hết thịt rồi mới giả vờ bố thí chút canh ra ngoài, kiếm danh tiếng tốt.
“Chủ nhiệm, ngài Louis và Carl đang chuẩn bị tham quan nhà máy Mỹ Lệ, Đường Niệm Niệm mời tôi tham gia.” Thượng Quan Tĩnh xin chỉ thị.
“Đồng ý đi, khi nào đi?”
“Ba bốn ngày nữa.”
“Tôi đồng ý, lúc đi nhớ giúp đỡ công việc của đồng chí Đường Niệm Niệm, sau khi về báo cáo lại với tôi.” Chủ nhiệm Từ hạ lệnh.
Ông ấy có linh cảm, không chừng sẽ có bất ngờ lớn trong lần tham quan này.
Vẻ mặt nghiêm túc của Thượng Quan Tĩnh lập tức thả lỏng, trong mắt hiện lên chút ý cười, mấy năm qua cô ấy đều bận rộn làm việc, rất ít khi ra ngoài chơi, lần này tới Đường Thôn thật ra cũng không khác gì nghỉ phép, có thể thoải mái nghỉ ngơi.
Đường Niệm Niệm định về Chư Thành, trước khi đi cô có gọi điện cho Thượng Quan Tĩnh, bảo cô ấy đi cùng với nhóm Carl, khi nào tới nhớ gọi điện báo trước một tiếng.
Cô tới dây chuyền ở Ô Thành trước, nhà máy kẹp tóc của Chu Quốc Khánh đang làm việc hết công suất, còn bổ sung thêm sáu máy nữa, làm việc suốt ngày suốt đêm không ngừng nghỉ.
Chu Quốc Khánh dẫn cô đi tham quan phân xưởng, sau khi tham quan xong, Đường Niệm Niệm nói: “Quá ít máy, phải tăng thêm ít nhất năm máy nữa.”