Xuyên về thập niên 80, thôn nữ cật lực làm giàu đổi đời - Chương 113
Cập nhật lúc: 2024-07-20 13:11:49
Lượt xem: 220
Dương Thục Phương thấy mình nói xong những lời này nhưng chưa thấy Mộc Khai Kim đưa ra quyết định thì đưa mắt nhìn Trần Xuân Hoa một cái rồi nói: “Nhà thằng cả nói xem xem chúng mày nghĩ như thế nào, thằng hai mày cũng nói gì đi.”
Trần Xuân Hoa nói thẳng: “Nói một câu khó nghe thì là đã nuôi nó đi học từng ý năm đã là nhiều rồi, mà trong thôn mình làm gì có mấy ai học được hết cấp 2 chứ?”
“Học cấp ba chỉ tiêu nhiều thêm thôi, mà nghe nói học cấp 3 thì phải ở trường, nhà chúng ta thật sự không còn cách nào mà xoay sở được nữa rồi.”
“Những thứ khác thì chưa nói, trước hết nói đến lực lượng lao động trong nhà. Bố thì tuổi tác đã ngày một lớn, lại chỉ có hai anh em, mà con cái của chúng con thì lại chưa lớn. Thực sự là mỗi một năm lại càng không thể so sánh được với những năm trước.”
“Người lớn như Hồng Tinh ở nhà khác đã sớm làm trụ cột lao động chính trong gia đình rồi.”
Trụ cột lao động tức là phải làm việc như một người lớn.
Thực ra Mộc Hồng Tinh thực sự cũng có thể làm như một người lớn rồi, vì dù sao cậu ta cũng đã 16 tuổi rồi.
Mộc Trung Quốc không nói gì.
Mộc Khai Kim lúc này lấy ra bao thuốc trong túi của mình, không nhịn được mà hút vài hơi.
Mỗi khi Mộc Khai Kim có gì đó phiền muộn, hoặc là có việc gì đó chưa quyết định được thì đều sẽ làm như vậy.
Mộc Hồng Tinh chỉ biết cầu cứu nói: “Ông nội ông cũng biết mà, chỉ có đi học thì mới có thể thay đổi vận mệnh. Chỉ cần học hết cấp 3 thì chẳng sợ không thi được lên đại học, cũng có thể làm thầy giáo. Hoặc là làm kế toán hay gì đó.”
Điều này cũng coi là có chút đúng đắn.
“Nhưng nếu như không thi đỗ thì sao?” Dương Thục Phương cũng không hề khách khí mà nói lại một câu. Sau đó liền trực tiếp phán: “Mày đây là tâm cao hơn trời nhưng mạng thì mỏng như tờ giấy, cứ mở mồm nói mình có thể thi đỗ đại học. Nhưng nếu không thi đỗ thì sao? Thế không phải là phí tiền hay sao?”
“Nếu như muốn làm luật sư hay kế toán thì còn phải có quan hệ…”
Tặng quà cũng được, chạy quan hệ cũng được, nhưng kiểu nào mà chả cần tiền chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-113.html.]
Mộc Hồng Tinh vội vàng nói một câu: “Nếu như không thi đỗ thì cháu sẽ về nhà phụ giúp gia đình, sau đó tìm một công việc gì đó. Đến lúc đó Hồng Chiêu nhà bác hai cũng đã đi học thì cháu cũng sẽ giúp nuôi Hồng Chiêu đi học.”
Mộc Hồng Tinh thật sự rất mơ hồ.
Mộc Dương không khỏi liếc Mộc Hồng Tinh một cái.
Thật sự cảm thấy Mộc Hồng Tinh không ngốc.
“Đến lúc đó có kinh nghiệm của cháu, Hông Chiêu đi học cũng nhẹ nhàng hơn một chút. Ước muốn thi đỗ vào đại học cũng sẽ cao hơn.” Mộc Hồng Tinh lại nói một câu như vậy.
Vẻ mặt của Mộc Hồng Tinh trông rất chân thành.
Mộc Dương nghĩ có lẽ nhà bác cả đã động lòng rồi.
Có điều khiến Mộc Dương ngạc nhiên chính là Trần Xuân Hoa lại khăng khăng là: “Không phải là bác không cho cháu đi học tiếp. Mà là tình hình nhà chúng ta bây giờ như thế này, nếu cháu muốn đi học cũng được thôi, để bố mẹ cháu lo cho cháu đi? Sau này Hồng Chiêu nhà bác đi học, nhà bác cũng sẽ tự mình chu cấp.”
“Đừng chỉ thấy bà nội cháu quản lý tiền trong nhà, bà nội cũng phải lo cả chi tiêu trong nhà nữa, bà vất vả lắm đấy.”
Những lời này của Trần Xuân Hoa quả thật xem như moi t.i.m moi phổi ra nói.
Mộc Dương dần tỉnh táo lại.