Xuyên về thập niên 80, thôn nữ cật lực làm giàu đổi đời - Chương 122
Cập nhật lúc: 2024-07-26 18:39:13
Lượt xem: 164
Nhưng chuyện gì cũng dựa vào anh em của mình, anh em như vậy thì cần để có tác dụng gì cơ chứ.
Mộc Dương sợ nhất là Trương Hiểu Dung cũng có suy nghĩ như vậy.
Cuối cùng cũng muốn cô giống như những đứa con gái kia mà giúp đỡ Mộc Hồng Tinh.
Thế thì cả đời này của cô rốt cuộc là vì ai mà sống chứ?
Nên Mộc Dương mới có phản ứng kịch liệt như vậy, kiên quyết lộ ra suy nghĩ phản kháng.
Trương Hiểu Dung dường như cũng từng nghĩ đến việc Mộc Dương sẽ từ chối bà.
Trương Hiểu Dung có chút gấp gáp nói: “Nhưng đấy là anh trai ruột của con mà.”
“Con không giúp nó thì ai giúp nó bây giờ?”
“Nếu như mẹ cảm thấy anh ấy đem con bán đi, gả cho một tên ngốc cũng là vì anh ấy là anh trai ruột của con là điều đương nhiên thì con sẽ giúp anh ấy.” Thái độ của Mộc Dương rất kiên quyết bắt ép Trương Hiểu Dung phải chọn một.
Nếu như Trương Hiểu Dung cảm thấy cô nên giúp Mộc Hồng Tinh thì trong lòng Trương Hiểu Dung thực sự vẫn thiên vị Mộc Hồng Tinh.
Thực ra Mộc dương cũng không ý thức được cô để ý chuyện này như vậy đã là đặt mình vào vị trí là con gái của Trương Hiểu Dung rồi.
Cô sẽ ghen tức với sự thiên vị của Trương Hiểu Dung.
Cũng sẽ oán hận đối với sự thiên vị của Trương Hiểu Dung.
Mộc Dương nhìn Trương Hiểu Dung với đôi mắt trong trẻo có phần lạnh lùng. Cùng với đó là vô số câu hỏi trách cứ.
Trương Hiểu Dung không nói nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-122.html.]
Cuối cùng không đành mà nói một câu: “Anh của con làm ra chuyện này đúng là có quá đáng.”
Trương Hiểu Dung thậm chí còn ngại ngùng khi mà tiếp tục cầu xin Mộc Dương giúp đỗ Mộc Hồng Tinh.
Bà cứ chần chứ không biết nên làm như thế nào.
Mà thái độ như vậy của Trương Hiểu Dung lại khiền Mộc Dương mềm lòng một chút, không đành lòng mà nhìn Trương Hiểu Dung lo lắng như vậy nên nói: “Bây giờ nói chuyện này vẫn còn sớm, anh ấy ngay cả cấp 3 cũng còn chưa thi đỗ. Đợi đến khi thi đỗ đại học rồi nói tiếp chuyện này thì cũng chưa muộn.”
“Hơn nữa nếu như con thật sự giúp nuôi anh đi học thì cũng cần phải có sự đồng ý của bố.”
Mộc Dương nói một câu thật lớn: “Bố mới là trụ cột của gia đình chúng ta, tất cả mọi chuyện đều phải có bố bắt đầu thì mới được.”
“Chúng ta là người một nhà, anh ấy ấy cũng là con trai của bố mà.”
Nhưng trong lòng Mộc Dương hiểu rất rõ Trương Hiểu Dung khó mà thuyết phục được Mốc Trung Quốc.
Chưa chắc Mộc Trung Quốc đã ủng hộ Mộc Hồng Tinh đi học. Nhất là ông cũng không có nhiều khả năng để mà ủng hộ Mộc Hồng Tinh.
Bên này sau khi thuyết phục Trương Hiểu Dung, Mộc Dương lặng lẽ thở dài một hơi, cô sợ nhất là hết mấy người Dương Thục Phương lại làm ầm lên, lại tới Trương Hiểu Dung ngáng chân.
Bây giờ đã giải quyết xong “loạn trong” rồi, tất nhiên là phải đi giải quyết “giặc ngoài” thôi.
Mộc Dương mang đồ ăn cho Trương Hiểu Dung xong lặng lẽ chạy lại ra ngoài cổng chờ Mộc Khai Kim.