Xuyên về thập niên 80, thôn nữ cật lực làm giàu đổi đời - Chương 173
Cập nhật lúc: 2024-10-01 18:36:18
Lượt xem: 147
Ông ngoại bình thường rất ít khi nói chuyện nhưng lúc này cũng nuốt nước miếng nói: “Chuyện này trước tiên đừng có lo lắng, buổi chiều 2 vợ chồng các con cứ đi bệnh viện xử lý đi, sau đó đưa Hiểu Dung về nhà chúng ta nghỉ ngơi.”
“Còn những chuyện khác thì đợi Hiểu Dung khỏi rồi bàn tiếp.”
Ông ngoại lại nhìn Mộc Trung Quốc và Mộc Dương một cái rồi nói: “Còn các con phải làm gì thì làm đi.”
Mộc Trung Quốc ngồi ở một bên vẫn phải đi về gieo mạ.
Còn Mộc Dương không phải vẫn đang bán phá lấu hay sao?
Trương Hiểu Dung ở lại nhà họ Mộc tĩnh dưỡng thực sự khiến cho ông bà ngoại không yên tâm vì dù sao cũng làm thông gia với nhà họ Mộc nhiều năm như vậy rồi nên ông bà rất hiểu tính cách của Dương Thục Phương.
Vậy nên ông ngoại mới đứng ra để giữ Trương Hiểu Dung ở lại nhà mẹ đẻ tĩnh dưỡng.
Mộc Trung Quốc đối với sự sắp xếp này dường như vẫn có chút không đồng ý nhưng bị ông ngoại nhìn một cái xong thì cũng không dám nói thêm gì.
Mộc Dương nghĩ đi nghĩ lại thì cảm thấy cách làm này của ông ngoại cũng không tồi nên liền gật đầu.
Canh trứng nước đường mặc dù cách làm rất đơn giản nhưng ăn vào thực sự rất thơm ngon.
Đầu tiên đun sôi nước sau đó đập trứng gà vào nồi luộc, luộc tầm 3 đến 5 phút sau thì vớt trứng ra bát.
Trong bát lúc này đã bỏ sẵn đường rồi.
Dùng nước nóng đổ vào, lúc này màu trong bát liền chuyển dần sao màu nâu nhạt.
Bát nước đường đỏ này bên trong có những quả trứng trắng như tuyết.
Tranh thủ lúc còn nóng bưng lên uống một ngụm nước đường sẽ cảm thấy vô cùng dễ chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-173.html.]
Sau đó lại cắn thêm một miếng trứng trần.
Nếu như vẫn còn là trứng lòng đào thì bên trong sẽ chảy ra một chút lòng đỏ. Lúc này phải nhanh chóng húp một miếng béo ngậy vào trong miệng.
Nếu như trứng đã chín hoàn toàn thì sẽ có chút khô nhưng kết hợp với nước đường đỏ ngọt ngọt thì cũng khiến người ăn cảm thấy rất thoải mái.
Hơn nữa trứng gà ở thời đại này dường ngon hơn so với sau này.
Dù sao thì sau khi ăn xong một quả trứng thì Mộc Dương chỉ cảm thấy vẫn muốn ăn thêm nữa.
Cô nhịn không được mà uống sạch chút nước còn sót lại ở đáy bát.
Mộc Dương dù sao cũng còn là trẻ con nên chuyện của Trương Hiểu Dung chắc chắn sẽ không dẫn cô theo, vì thế bảo cô tự mình đi về nhà trước.
Mộc Dương cảm thấy Mộc Trung Quốc nói chuyện cùng bà ngoại, mình quả thật cũng không cần thiết phải ở lại nên quay về nhà họ Mộc cho đỡ lúng túng khó xử.
Hôm nay Trương Hiểu Dung không ở nhà, Mộc Khai Kim cũng không ở nhà cho nên bữa trưa Trần Xuân Hoa nấu đơn giản cực kì, còn không xào đồ ăn, chỉ trộn lẫn hai món vào coi như xong.
Món ăn như thế Dương Thục Phương ăn cũng bực.
Dương Thục Phương muốn mắng mất câu nhưng mãi không tìm ra cái để mắng. Cả một bụng tức đều nhịn tới bây giờ.
Vậy nên khi trông thấy Mộc Dương, Dương Thục Phương lập tức trút giận: “Con gái con đứa lớn tồng ngồng thế rồi không ở nhà làm việc, cả ngày chẳng thấy bóng dáng đâu, không biết là đang làm cái gì nữa! Sau này không tìm được nhà chồng thì cái nhà này cũng không giữ mày lại đâu!”