Y Phi Kinh Thế - Quỷ Y Hoàn Khố Phi - Chương 187: Vung tiền như rác!
Cập nhật lúc: 2024-09-15 23:18:36
Lượt xem: 70
Chương 187: Vung tiền như rác!
Đới Chỉ Mạn đang chờ Thiệu Tử Phàm tiếp tục báo giá, lại kinh ngạc phát hiện đợi cả nửa ngày Thiệu Tử Phàm vẫn chưa lên tiếng, vẻ mặt nàng ta không khỏi thay đổi.
Thiệu Tử Phàm sẽ không cứ thế mà từ bỏ chứ?
Nàng ta hoàn toàn không cần tới Huyền Tinh Kiếm!
Nếu nàng ta có được đồ mà lại không cần thì cũng đồng nghĩa với việc phá vỡ quy tắc của nhà đấu giá, nàng ta không muốn gặp phải chuyện này chút nào!
"Bảy vạn một ngàn đồng vàng lần thứ nhất!”
"Bảy vạn một ngàn đồng vàng lần thứ hai!”
Vẻ mặt mọi người đều có chút giễu cợt, bọn họ đều biết rõ rằng Thiệu Tử Phàm mới là người thật sự muốn có được Huyền Tinh Kiếm.
Nếu Huyền Tinh Kiếm rơi vào tay Đới Chỉ Mạn, nàng ta thật sự khóc không thành nước mắt.
Tửu Các cảm ơn các bạn đã đọc! Vui lòng ủng hộ Tửu Các bằng cách đọc truyện tại MonkeyD.
Y Phi Kinh Thế đã được chuyển sang khu truyện dài!
"Bảy vạn một ngàn đồng vàng lần thứ ba…”
Đúng lúc này, Bách Lý Hồng Trang đột nhiên lên tiếng:
"Bảy vạn hai ngàn đồng vàng!”
Ngay khi Bách Lý Hồng Trang lên tiếng, Đới Chỉ Mạn thở phào nhẹ nhõm, may là thứ vũ khí này không rơi vào tay nàng ta!
Nàng ta sợ hãi nhìn Huyền Tinh Kiếm, vẻ mặt vô cùng khó coi.
"Này…”
Thiệu Tử Phàm kinh ngạc nhìn Bách Lý Hồng Trang, hắn chỉ mang theo bảy vạn đồng vàng thôi.
Bách Lý Hồng Trang cười nhạt:
"Đới Chỉ Mạn làm vậy đều là vì ta, ngươi bị ta làm liên lụy, Huyền Tinh Kiếm này ta tặng cho ngươi.”
Nếu không vì nàng, Thiệu Tử Phàm đã có thể có được Huyền Tinh Kiếm mà không phải chịu nhiều oan uổng như vậy rồi.
Thành thật mà nói, nàng cũng vô cùng băn khoăn.
"Như vậy sao được!”
Thiệu Tử Phàm vội vàng từ chối:
"Vũ khí này là ta dùng, sao có thể để ngươi cho ta được.”
"Không sao cả, chúng ta là bằng hữu, tặng lễ vật cũng rất bình thường.”
"Không được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./y-phi-kinh-the-quy-y-hoan-kho-phi/chuong-187-vung-tien-nhu-rac.html.]
Thiệu Tử Phàm kiên quyết lắc đầu:
"Ngươi cho ta mượn trước hai ngàn đồng vàng, sau khi trở về ta sẽ trả lại cho ngươi.”
Thấy Thiệu Tử Phàm kiên quyết từ chối như vậy, Bách Lý Hồng Trang không nhịn được mà bật cười:
"Thế này đi, nếu ngươi kiên quyết như thế thì thì cứ trả giá gốc của Huyền Tinh Kiếm là năm vạn đồng vàng đi, số còn lại ta sẽ trả.”
Thiệu Tử Phàm hơi giật mình, đang định tiếp tục nói thì Bách Lý Hồng Trang lại chen vào:
"Nếu ngươi lại từ chối nữa thì ngươi chỉ khiến càng thêm băn khoăn hơn thôi.”
Nghe vậy, Thiệu Tử Phàm gật đầu:
"Vậy đa ta ngươi.”
"Nên làm mà, đa tạ cái gì.”
Bách Lý Hồng Trang nở nụ cười, ánh mắt lại có một tia sương lạnh.
Đới Chỉ Mạn gây phiền toái cho nàng thì thôi đi, tới cả bằng hữu của nàng mà cũng dám ngáng chân!
Đợi đến khi trận đấu giá kết thúc, nàng nhất định sẽ khiến Đới Chỉ Mạn phải trả giá!
Hội đấu giá vẫn được tiến hành, từ đầu tới cuối, Đới Chỉ Mạn và Liễu Tĩnh Khôn đều không ra giá thêm bất cứ thứ gì nữa.
Vừa rồi, bọn họ làm vậy với Thiệu Tử Phàm, Bách Lý Hồng trang vẫn còn không phải đang đợi thời cơ trả thù sao?
Bọn họ sẽ không cho Bách Lý Hồng Trang cơ hội đó đâu!
"Món đồ đấu giá sau đây chính là một bộ giáp làm từ da của đằng xà cho nữ giới dùng, lực phòng ngự mạnh, mặc trên người sẽ có thêm cơ hội bảo vệ tính mạng!”
"Người tu luyện thường xuyên gặp nguy hiểm, chiếc áo giáp da này nhất định là lựa chọn hàng đầu, mọi người không cần phải do dự!”
"Giá khởi điểm là bốn vạn đồng vàng, cuộc đấu giá sẽ bắt đầu ngay bây giờ!”
Ánh mắt Triệu Vận Thiến dán chặt vào chiếc áo giáp da đỏ tươi, nàng ta thật sự rất muốn có chiếc áo giáp da này!
"Năm vạn đồng vàng!”
Triệu Vận Thiến lên tiếng.
Khi Triệu Vận Thiến vừa dứt lời, những người tu luyện dưới đài đều kinh ngạc, vừa ra giá đã tăng lên hẳn một vạn đồng vàng, điều này chứng tỏ người này đã quyết tâm giành lấy chiếc áo giáp da.
Đới Chỉ Mạn lại nở nụ cười, đây là giọng của Triệu Vận Thiến!
"Năm vạn một ngàn đồng vàng!”