Bạch Tử Tái Sinh - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-02-13 22:54:00
Lượt xem: 460

Hầu hết những người đăng ký tham gia cuộc thi Hoa khôi đều là sinh viên khoa Biểu diễn và khiêu vũ, chỉ có một ít là sinh viên các ngành khác.

Dù sao ai cũng biết hai khoa này có nhiều mỹ nhân nhất, nên cạnh tranh rất khốc liệt.

Để chào đón các thành viên mới, Chu Hòe  vào cuối tuần đã đặt tiệc tại khách sạn Thiên Kỳ.

Tất cả các thành viên trong câu lạc bộ tennis đều tham gia buổi gặp mặt này, thậm chí một số sinh viên khác khoa cũng sẽ đến tham dự.

Từ Hiểu Đồng đã lo lắng từ ngày hôm trước, vào thứ Bảy đã mời Bạch Tử cùng đi mua sắm.

Khi Bạch Tử và Nhục Nhục đến trung tâm mua sắm, Từ Hiểu Đồng vẫn chưa đến, nên cô đã tìm một quán nước giải khát và gọi hai ly trà sữa để chờ.

Cuối cùng, chủ quán cà phê "Nhật Lạc" đã suy nghĩ kỹ và quyết định nhượng lại cửa hàng cho Bạch Tử.

Vợ chồng họ cũng sẽ ở lại quán cà phê để làm việc, trở thành người làm công cho Bạch Tử.

Bạch Tử rất vui vì họ đã đưa ra quyết định này, cô hứa với họ rằng cô sẽ giúp quán cà phê này thu hút khách và phát triển!

Khi Từ Hiểu Đồng đến quán nước giải khát, Bạch Tử đang ngồi im lặng chơi điện thoại trong chiếc áo thun trắng thời trang, bên cạnh là một chiếc túi xách, từ trong túi lộ ra một cái đầu lông xù, nhắm mắt hưởng thụ ánh nắng mặt trời.

Cảnh tượng này thật yên bình và đẹp đẽ, ánh nắng chiếu vào khuôn mặt Bạch Tử qua cửa sổ, trên bàn trà sữa vẫn còn hơi lạnh bốc lên.

Từ Hiểu Đồng mỉm cười tiến lại: “Bạch Tử , cậu thật sự nên biết là lúc nãy cậu xinh đẹp như thế nào! Nếu dùng bức ảnh này đi thi Hoa khôi, chắc chắn sẽ lọt vào top 10 ngay lập tức.”

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Bạch Tử đang trả lời tin nhắn trong nhóm, nghe thấy giọng của Từ Hiểu Đồng, cô thu lại điện thoại và chỉ vào ly trà sữa trước mặt.

“Trà sữa mình gọi cho cậu.”

“Cảm ơn!” Từ Hiểu Đồng chỉ vào chiếc túi xách bên cạnh có Nhục Nhục , “Đây là chú chó con nhỏ mà chúng ta bắt được lúc đi huấn luyện quân sự trước kia phải không? Trời ơi, giờ nó béo lên thế này, mập mạp, chắc chắn là được chăm sóc rất tốt rồi!”

Cũng đúng, Nhục Nhục  mỗi ngày đều được ăn những món ăn được chế biến riêng cho nó, chế độ dinh dưỡng của nó tốt hơn rất nhiều so với người bình thường.

Nhục Nhục  lười biếng mở mắt nhìn Từ Hiểu Đồng một cái, có vẻ như còn nhớ cô , nhưng không sủa mà lại nhắm mắt tiếp.

Bạch Tử cầm lấy chiếc túi xách: “Nó này lớn nhanh quá, chắc không lâu nữa mình sẽ không thể mang nó ra ngoài nữa.”

Từ Hiểu Đồng mỉm cười.

Hai người cùng nhau rời khỏi quán nước giải khát và bước vào tòa nhà trung tâm mua sắm.

Từ Hiểu Đồng muốn mua một chiếc váy, hai người đã chọn mãi mà mỗi chiếc váy đều vượt quá ngân sách của Từ Hiểu Đồng.

Họ đến một cửa hàng thời trang khác, định thử vài chiếc váy thì bất ngờ gặp phải nhóm của Trầm Thanh Thanh .

Trầm Thanh Thanh đang được một vài nhân viên bán hàng vây quanh, bên cạnh cô ta là Chúc Tiểu Xuân và Hoàng Thái Liên.

Vì trước đó Ngụy Song Song bị đuổi học, Trầm Thanh Thanh để ổn định lòng tin của Chúc Tiểu Xuân và Hoàng Thái Liên đã đồng ý đưa họ đi mua sắm, nhằm lấy lòng họ.

Có lẽ họ cũng không ngờ sẽ gặp Bạch Tử và Từ Hiểu Đồng, nên cả hai bên đều hơi ngạc nhiên.

Trầm Thanh Thanh đã mua được khá nhiều đồ, xung quanh là một đống túi, trông cô ta đã mua rất nhiều.

Trong khi đó, Bạch Tử chẳng có túi nào, có vẻ như cô chưa mua được gì cả.

Trầm Thanh Thanh chợt nở một nụ cười, lúc trước Bạch Tử giả vờ giàu có trong lớp, giờ thì chẳng phải đã lộ mặt rồi sao?

Cô chỉ có thể dựa vào đàn ông mới có thể vào ở trong khu Khúc Gia Viên !

Hôm nay chính là cơ hội tốt để vạch trần cô, Trầm Thanh Thanh làm sao có thể bỏ qua.

Từ Hiểu Đồng không muốn gây xung đột ở đây nên nhỏ giọng nói với Bạch Tử: “Bạch Tử , chúng ta đi qua cửa hàng khác đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bach-tu-tai-sinh/chuong-42.html.]

Bạch Tử bị Từ Hiểu Đồng kéo tay quay người đi, nhưng lúc này giọng Trầm Thanh Thanh vang lên: “Chị ơi! Sao chị lại đi nhanh vậy? Chúng ta gặp nhau thật là trùng hợp, sao chị không chào hỏi em một câu mà lại bỏ đi như vậy!”

Chúc Tiểu Xuân và Hoàng Thái Liên lập tức hiểu ý của Trầm Thanh Thanh , cùng lên tiếng: “Đúng vậy, các cậu mới vào cửa hàng chưa lâu, sao lại đi nhanh như vậy?”

“Ôi trời, chắc là không đủ tiền mua đồ đúng không? Haha.”

“Còn cần nói nữa à, nhìn xem tay họ không có túi nào, chắc là vào siêu thị chỉ để ngồi ké  điều hòa thôi! Cười c.h.ế.t mất.”

Từ Hiểu Đồng nghe thấy  những lời này, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Bởi vì hôm nay chính cô là người đề nghị đi mua sắm, Bạch Tử vốn không có ý định mua gì.

Không ngờ lại gặp phải Trầm Thanh Thanh và nhóm bạn cô ta, lại khiến Bạch Tử bị hiểu lầm và bị chế giễu.

Từ Hiểu Đồng quay đầu lại, tức giận nói: “Các cậu có thể có chút văn hóa không?”

Chúc Tiểu Xuân đáp lại: “Ai không có văn hóa? Tôi thấy là những người vào cửa hàng chọn đồ mà không mua mới là người thiếu văn hóa đó!”

Hoàng Thái Liên: “Đúng vậy! Thật là buồn cười, cậu cứ giúp Bạch Tử nói chuyện, chẳng lẽ Bạch Tử đã cho cậu cái gì có lợi sao? Làm bạn thì cũng phải xem người như thế nào! Bạch Tử là cai kiểu vừa không có tiền, lại còn phẩm hạnh kém, lại ác độc và thô lỗ! Ai mù mới làm bạn với cậu ấy!”

Từ Hiểu Đồng tức giận đến mức mặt đỏ bừng, cô chỉ vào hai người nói: “Có câu nói rằng ‘chim thì bay với chim, người thì đi với người’, kiểu người như Trầm Thanh Thanh mà lại được đồ của chó thích , tôi là lần đầu tiên thấy đấy!”Được đồ của chó thích?”

Bạch Tử lạnh lùng đáp: “Phân.”

Cả hai cùng phối hợp ăn ý, Từ Hiểu Đồng cười nói: “Đúng vậy! Chính là phân chó, tôi thấy có vài người còn không bằng phân chó ấy!”

Trầm Thanh Thanh bị mắng, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

Nhưng rất nhanh, cô ta lại tở ra vẻ mặt đáng thương, tiếp tục nói với giọng điệu chua chát: “Chị ơi, chắc chắn chúng ta có hiểu lầm gì đó, thực ra hôm nay em chỉ đưa Tiểu Xuân và Thái Liên đến mua sắm thôi.”

Chúc Tiểu Xuân gật đầu: “Thanh Thanh xinh đẹp, tâm hồn cũng tốt, không giống những người không có tiền mà giả vờ giàu có, đi mua sắm mà chẳng mua gì, chỉ đi ‘chôm’ của người khác thôi! Nếu là mình thì tôi sẽ treo biển ngoài cửa, chỉ thử đồ không mua thì đừng vào!”

Hoàng Thái Liên: “Ôi, không thể nói như vậy được, dù sao người hào phóng như Thanh Thanh cũng không nhiều, có lẽ Từ Hiểu Đồng không xứng để Bạch Tử phải tiêu tiền cho cậu ấy nhỉ? Nhưng mà có vài người lại cứ bày tỏ lòng tốt cho họ, thật buồn cười, chúng ta không hiểu nổi.”

Lúc trước, khi Từ Hiểu Đồng cảm thấy quần áo quá đắt và không mua, Bạch Tử đã đề nghị tặng cô.

Tuy nhiên, Từ Hiểu Đồng từ chối, cô cho rằng bạn bè không nên như vậy, tình bạn phải trong sáng, không nên dính líu đến lợi ích, không phải như một con ký sinh chỉ biết hút m.á.u bạn bè.

Nhưng bây giờ, những lời nói của Chúc Tiểu Xuân và Hoàng Thái Liên rõ ràng đã gắn cho Bạch Tử một cái mũ là người không có tiền nhưng lại thích giả vờ giàu có.

Bạch Tử  có thể thiếu cái gì đó, nhưng chắc chắn không phải thiếu tiền!

Bạch Tử kéo Từ Hiểu Đồng vào trong cửa hàng, nói: “Hiểu Đồng, cậu chọn đi.”

Từ Hiểu Đồng vội vàng khuyên nhỏ: “Bạch Tử , không cần phải thế đâu, đừng vội vàng, đừng tiêu tiền vô ích, chúng ta đi thôi.”

Bạch Tử đáp: “Coi như đây là món quà mừng chúng ta gia nhập câu lạc bộ tennis  thành công.”

Từ Hiểu Đồng: “Nhưng mà…”

Hoàng Thái Liên chen vào: “Ôi, đừng giả vờ nữa, có khó gì đâu, sao không thừa nhận mình không có tiền đi cho nhanh?”

Chúc Tiểu Xuân : “Còn chọn cái gì nữa, nếu thật sự giàu có, thì cứ mua cả cửa hàng luôn đi!”

Bọn họ dùng lời lẽ châm chọc để kích bác.

Bạch Tử không bị lừa, nhưng hôm nay cô đã quyết định sẽ cho họ một bài học đích đáng!

Cô kéo Từ Hiểu Đồng vào cửa hàng, bình tĩnh nói: “Vậy thì theo ý các cậu, tôi sẽ mua cả cửa hàng này.”

 

Loading...