Bạch Tử Tái Sinh - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-02-13 22:54:28
Lượt xem: 540

Gói lại tất cả?

Đúng là một lời tuyên bố đầy tự tin, nhưng cửa hàng thời trang sang trọng này, nếu tính tất cả các hàng hóa lại, có thể lên đến hàng triệu, thậm chí có thể hơn cả triệu.

Hoàng Thái Liên cười khẩy: “Cửa hàng này nhiều món đồ cần phải mua kèm, mua cả cửa hàng thì xem có đủ tư cách không?”

Chúc Tiểu Xuân : “Đúng vậy, giả vờ làm gì, hạn hán lời.”

Lúc này, ba người đàn ông mặc đồng phục bỗng bước vào cửa hàng, họ tiến đến trước mặt Bạch Tử, vẻ mặt có phần căng thẳng, như thể vừa phát hiện ra tội phạm vậy.

Những nhân viên bán hàng trong cửa hàng thấy họ đến, biểu cảm lập tức thay đổi.

Trầm Thanh Thanh và nhóm bạn cô ta nhìn nhau, rồi lên tiếng: “Chắc là không chỉ là không có tiền mua đồ, mà còn làm hỏng đồ của người khác, giờ bị đuổi ra ngoài đây mà?”

“Ha ha ha, nếu đúng là như vậy, thì trước đó có người còn giả vờ lắm, bảo là sẽ mua cả cửa hàng đấy, thật là nực cười.”

Thấy tình huống này, Từ Hiểu Đồng cũng nghĩ là họ đến để gây chuyện, cô cảnh giác nhìn ba người đàn ông trước mặt.

Bạch Tử lại chỉ liếc nhìn họ một cái rồi thờ ơ quay đi.

Và ngay sau đó, ba người đàn ông đó cúi đầu chào Bạch Tử, tôn kính gọi: “Tiểu thư!”

“…………”

“!!??”

Tiểu thư?

Trầm Thanh Thanh và nhóm bạn cô ta nhìn nhau, không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Làm sao có thể là tiểu thư được?

Bạch Tử từ lâu đã không còn là người của Trầm gia nữa, cô ta còn là tiểu thư cái gì?

Chắc là thuê diễn viên tới giả vờ chăng!

Trầm Thanh Thanh giả vờ cười, nói: “Chị ơi, ba người này là người nhà của chị sao? Sao em chưa từng gặp họ?”

Chúc Tiểu Xuân và Hoàng Thái Liên nghe Trầm Thanh Thanh nói vậy lập tức hiểu ra.

Hoàng Thái Liên: “Bạch Tử, thuê người giả vờ đóng kịch có thú vị không? Nếu không phải chúng tôi biết rõ chuyện của cậu, cậu thật sự có thể lừa được người khác đấy!”

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Chúc Tiểu Xuân : “Cậu ấy chỉ là một tiểu thư giả thôi! Còn chúng tôi mới là những tiểu thư thực sự, là con nhà quyền quý chính cống!”

Hoàng Thái Liên: “Chắc là thuê diễn viên với giá 20 tệ một giờ rồi, lại đến đây diễn kịch. Thật là loại người nào cũng có.”

Các nhân viên bán hàng đứng bên cạnh nghe thấy cuộc trò chuyện của nhóm Trầm Thanh Thanh đều có biểu cảm kỳ lạ.

Mặc dù Trầm Thanh Thanh và nhóm bạn cô ta không nhận ra họ, nhưng các nhân viên bán hàng thì nhận ra ba người đàn ông vừa bước vào. Người đứng đầu là giám đốc điều hành của cửa hàng, hai người còn lại là các quản lý bộ phận marketing.

Ai mà thuê diễn viên với giá 20 tệ một giờ? Chẳng lẽ họ không biết ba người này là ai sao?

Ai có thể có sức ảnh hưởng lớn đến mức thuê được họ làm diễn viên?

Thật là chuyện điên rồ!

Ba nhân viên bán hàng vội vã chào hỏi: “Trương tổng , Chủ quản Lý , Chủ quản Tôn, sao các anh lại đến đây vậy?”

Nghe thấy vậy, nhóm Trầm Thanh Thanh lập tức ngạc nhiên.

Bạch Tử nhìn Trầm Thanh Thanh một cái rồi hỏi họ: “Các anh là diễn viên tôi mời đến à?”

“Tiểu thư, làm sao có thể như vậy được.”

“Mấy người đừng nói bậy nữa!”

Cửa hàng này chính là thuộc sở hữu của Tập đoàn Bạch Thị.

Bạch Tử đến mua sắm ở đây, một chuyện lớn như vậy, khi họ vừa nghe tin đã vội vàng kiểm tra camera giám sát rồi chạy đến ngay, sợ sẽ làm phiền cô.

Trầm Thanh Thanh không tin Bạch Tử thật sự là tiểu thư, liền hỏi: “Chị ấy là tiểu thư à? Cả cửa hàng này là của chị ấy sao?”

Trương tổng  nhìn Trầm Thanh Thanh như nhìn một người ngốc, trả lời: “Còn cần phải nói sao?”

Bạch Tử không chỉ có thể mua cả cửa hàng này, mà còn có thể mua cả toàn bộ trung tâm thương mại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./bach-tu-tai-sinh/chuong-43.html.]

Chỉ cần là thứ cô thích, đều có thể mang đi.

Vì vậy lúc nãy Bạch Tử rất thoải mái nói sẽ mua cả cửa hàng, dù sao tiền cũng vào túi mình, chỉ cần cô nói một câu là xong.

Thông tin này quả thật như sấm sét giữa trời quang.

Trầm Thanh Thanh tuyệt đối không tin Bạch Tử thật sự là "tiểu thư" của trung tâm thương mại này!

Cô ta làm sao không rõ thân phận thật của Bạch Tử được cơ chứ ?

Trước kia có sự giúp đỡ của ba mẹ Trầm, cô còn có thể được coi là tiểu thư, nhưng giờ Bạch Tử đã không còn là con gái Trầm gia nữa, làm sao có thể còn là tiểu thư được!

Trầm Thanh Thanh : “Không thể nào, chị ơi, đừng giả vờ nữa! Nếu ba mẹ biết chị làm như thế ở Thành phố Q , chắc chắn sẽ rất tức giận đó!”

Bạch Tử: “Giả vờ? Chính cô mới là người đang giả vờ đấy, Trầm Thanh Thanh , cô đúng là ngu ngốc đến mức khiến tôi phải thở dài.”

Trương tổng  nhận thấy Trầm Thanh Thanh không phải dạng vừa, liền nói: “Cô gái này, nếu cô đã mua xong rồi, xin mời cô rời đi.”

Trầm Thanh Thanh trợn trừng mắt, cô ta đã mua không ít đồ mà giờ lại bị mời ra ngoài?!

“Mấy người ở đây đối xử với khách hàng như thế sao? Hơn nữa, tôi với chị ấy là bạn bè!”

Bạch Tử liếc nhìn cô ta một cái lạnh lùng, nói: “Tôi đâu có nói là tôi quen cô.”

Chỉ một câu này, hai giám sát viên đã lập tức bước tới, yêu cầu họ rời đi ngay lập tức.

Trầm Thanh Thanh và nhóm bạn cô ta không có cơ hội nói gì đã bị mời ra ngoài.

Không chỉ vậy,

“Sau này tôi không muốn thấy bọn họ ở đây nữa.”

“Dạ, Tiểu thư.”

Từ Hiểu Đồng đứng bên cạnh chứng kiến toàn bộ sự việc, khi thấy Trầm Thanh Thanh và nhóm bạn cô ta bị đuổi ra ngoài, cô chỉ cảm thấy Bạch Tử thật là ngầu! Quá tuyệt vời!

“Bạch Tử , cậu quá đỉnh luôn! Cửa hàng này đúng là của nhà cậu sao?”

Bạch Tử cười nhẹ với cô: “Chọn váy đi, thích cái gì thì mang về hết.”

Từ Hiểu Đồng mở to mắt, cảm giác như vừa trúng giải độc đắc năm triệu.

Trời ơi, cô không ngờ mình lại vô tình nắm được một chiếc “chân dài” siêu to siêu khỏe!

Sau đó, cả hai vui vẻ chọn đồ trong cửa hàng một hồi lâu, mặc dù Bạch Tử bảo Từ Hiểu Đồng có thể mang hết những gì mình thích, nhưng cuối cùng Từ Hiểu Đồng chỉ chọn một chiếc váy không quá đắt nhưng mặc lên người rất đẹp.

“Chọn chiếc này đi, Bạch Tử , mình tự trả tiền là được.”

Bạch Tử không để cô trả tiền, nói: “Không sao đâu, cứ mang về thôi.”

Từ Hiểu Đồng bị cản lại, nhân viên bán hàng nhanh chóng đưa cho cô túi đựng đồ.

Từ Hiểu Đồng cảm động nói: “Bạch Tử , mình thật sự không biết phải cảm ơn cậu như thế nào.”

Bạch Tử nói: “Tháng sau, quán cà phê của mình sẽ khai trương lại, lúc đó cậu đến phát tờ rơi giúp mình, coi như là trả ơn nhé!”

“Được rồi!”

Từ Hiểu Đồng ngay lập tức đồng ý, sau đó mới chợt nhận ra:“Hả, cậu có quán cà phê à? Trời ơi, cậu đúng là đại gia rồi!”

Nghĩ lại cũng đúng thôi, dù sao thì bốn người nhóm Tề Hàn đều là con nhà giàu có.

Bạch Tử có quan hệ tốt với họ, chắc chắn cũng chẳng kém gì, nếu không thì sao lại chơi với nhau được? Chắc chắn là trong cùng một tầng lớp, mới có thể kết bạn.

Sau khi Trầm Thanh Thanh và nhóm bạn cô ta bị đuổi ra khỏi cửa hàng, họ lại bị bảo vệ của trung tâm thương mại đưa ra ngoài cổng chính.

Hoàng Thái Liên: "Trời ơi, chuyện gì thế này! Lại bị đuổi thẳng ra ngoài sao?!"

Chúc Tiểu Xuân : "Thanh Thanh , cậu có biết chuyện gì đang xảy ra không? Bạch Tử lại là tiểu thư của trung tâm thương mại này à?"

Trong lòng Trầm Thanh Thanh lửa giận bùng lên, cô ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Mình cũng không biết, sao chị lại làm như vậy với mình chứ?"

Chúc Tiểu Xuân đột nhiên vỗ trán, nói: "Trời ạ, mình tra thử rồi, trung tâm thương mại này hình như là của Bạch gia Chú. Bạch Tử quả nhiên là hoa hậu xã giao! Cậu ấy chỉ dựa vào Bạch Chú thôi!"

 

Loading...