Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-02-09 17:22:25
Lượt xem: 3

Sau khi Lương Tây Kinh đi công tác thì một ngày làm việc của Thi Hảo không khác quá nhiều so với trước đó.

 

Tối thứ tư cô vốn định hẹn Ôn Ỷ đi chơi cùng nhau nhưng không thành vì cô phải tăng ca.

 

Đến tối thứ sáu thì Thi Hảo mới thật sự hẹn được Ôn Ỷ đi chơi.

 

"Công ty của các cậu đúng là không có tình người mà, chỉ biết bóc lột nhân viên thôi." Vừa thấy mặt, Ôn Ỷ đã không nhịn được mà lên tiếng phàn nàn.

 

Thi Hảo nhoẻn miệng cười: "Cậu nói rất đúng."

 

Cô vô cùng đồng tình.

 

Trước đó Thi Hảo từng nghe thấy người khác phàn nàn rằng người làm ngành quảng cáo không có chủ nhật càng đừng nói đến việc hết giờ làm.

 

Lúc đó cô chỉ nghĩ họ đang nói quá lên thôi, không ngờ phải làm thêm giờ nhiều đến vậy. Mãi cho đến khi thực sự bắt đầu làm việc, cô mới thấu hiểu chuyện như vậy quá bình thường, có người thậm chí còn không có cả thời gian để mà ngủ.

 

Ôn Ỷ liếc mắt nhìn cô một cái: "Nhưng mà tớ lại thấy cậu làm rất hăng say."

 

"Nếu có thể biến những suy nghĩ trong đầu cậu thành hiện thực thì cậu cũng sẽ cảm thấy mê say thôi." Thi Hảo nói.

 

Bây giờ điều mà Thi Hảo đang muốn hướng tới đó là phải làm tốt công việc hiện tại của mình.

 

Nếu không thì trong lúc học đại học cô cũng sẽ không vừa học vừa làm rồi. Cô là một người rất thích sự khiêu chiến, cũng rất thích cảm giác đạt được thành tựu trong công việc như thế này.

 

Có lẽ vì từ nhỏ đến lớn cô cũng không có kỹ năng gì quá đặc biệt, cho nên trên khía cạnh công việc thì tham vọng của Thi Hảo cũng mạnh mẽ hơn đồng nghiệp một ít. Cô rất thích làm việc và cũng thực sự thích mỗi một công việc mà mình đang làm.

 

Ôn Ỷ thích và cũng bội phục nhất điều này của Thi Hảo.

 

"Lần trước tớ đi qua Quảng trường Thời Đại đã thấy ý tưởng quảng cáo điện thoại mới của thương hiệu đó do công ty cậu làm, đúng là tốt lắm đấy."

 

Vừa nhắc đến, Thi Hảo vẫn thấy khá tự hào: "Trong quảng cáo này có một phần ý tưởng của tớ đó."

 

Ôn Ỷ: "Tớ nhìn thấy rồi."

 

Cứ nói đến vấn đề công việc thì Thi Hảo luôn có thể ăn nói đĩnh đạc như vậy.

 

Sau khi nói chuyện được một lát, sau khi Ôn Ỷ xem xét kỹ càng mới phát hiện ra: "Đã hết giờ làm việc rồi đấy, sao cậu còn muốn kể chuyện công việc với tớ thế hả?"

 

Thi Hảo: "..."

 

Cô không thể dừng lại.

 

Ôn Ỷ vốn cũng đã quen rồi, cô ấy ra hiệu cho cô quét mã QR trên bàn: "Chọn xem muốn ăn cái gì trước đi."

 

Thi Hảo "à" một tiếng rồi cầm điện thoại lên bắt đầu lựa chọn.

 

Tối nay hai người ăn lẩu, sở thích ăn uống của hai người tương đối thanh đạm nên chọn ăn lẩu Quảng Đông.

 

Thi Hảo rất thích ăn loại lẩu này.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./chong-toi-la-ke-thu/chuong-217.html.]

Sau khi chọn thức ăn ngon xong thì Ôn Ỷ mới rảnh rỗi quan tâm đến chuyện tình cảm của cô.

 

"Sao hôm nay cậu lại rảnh rỗi hẹn tớ thế, Lương Tây Kinh đâu rồi?"

 

Thi Hảo: "Đến thành phố Bình rồi."

 

Ôn Ỷ ngạc nhiên đến mức ngẩn người: "Thành phố Bình á?"

 

Thi Hảo biết ý của cô ấy nên cười rồi giải thích: "Anh ấy đã từng nhắc đến vài lần, chắc là có liên quan đến dự án du lịch đấu thầu thua lỗ giữa năm vừa rồi, lại cần tập đoàn Lương Thị bên này đầu tư."

 

Thi Hảo không biết tình hình thực tế cụ thể là như thế nào, cô không hỏi và bên phía Lương Tây Kinh cũng không hề xác định được điều đó, vì vậy cô không thể cho cô ấy một câu trả lời chắc chắn được.

 

Ôn Ỷ đã hiểu: "Mất rồi tìm lại được à?"

 

"Coi như không tính cái đó." Thi Hảo cân nhắc một chút rồi mới trả lời.

 

Ôn Ỷ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

 

Bỗng nhiên cô ấy lại nhớ tới một điều quan trọng nhất đó là: "Lương Tây Kinh đến thành phố Bình, cậu không lo lắng cô cả nhà họ Tiền bên đó à?"

 

Dự án ở thành phố Bình kia chắc chắn phải hợp tác với nhà họ Tiền.

 

Lương Tây Kinh tiếp quản dự án thì cơ hội qua lại với nhà họ Tiền cũng tăng lên.

 

Thi Hảo: "Tớ phải lo lắng điều gì?"

 

Ôn Ỷ nhìn dáng vẻ vô cùng bình tĩnh của cô rồi nói: "Thôi cũng đành vậy, dựa vào cái đầu chỉ toàn chuyện yêu đương của tổng giám đốc Lương thì cậu cũng chẳng phải lo lắng điều gì thật."

 

Thi Hảo nghe thấy cô ấy nói như vậy lại bật cười: "Cái đầu toàn chuyện tình yêu của Lương Tây Kinh á?"

 

"Đúng vậy." Ôn Ỷ nhìn cô nói: "Cậu không biết à?"

 

Thi Hảo mờ mịt: "Tớ phải biết điều gì cơ?"

 

"Lúc hai người cùng lên top tìm kiếm ấy, tớ lên mạng thì thấy không ít người bình luận về anh ấy như vậy đấy." Ôn Ỷ nói với cô: "Cậu không cảm thấy như vậy à?"

 

Thi Hảo: "..."

 

Cô nghĩ lại một chút và vẫn cảm thấy không chắc chắn lắm: "Có lẽ là cũng có một chút."

 

Biểu cảm trên mặt Ôn Ỷ có vẻ không đúng lắm.

 

Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, sau khi nói chuyện một lát Ôn Ỷ hỏi xem chủ nhật này Thi Hảo có sắp xếp gì không.

 

Lương Tây Kinh đã đi công tác rồi, cô có cần cô ấy ở cùng không?

 

Thi Hảo: "Đêm nay anh ấy về rồi, ngày mai anh ấy sẽ dẫn tớ đi chơi."

 

Ôn Ỷ nhướn mày tò mò hỏi: "Đi đâu chơi cơ?"

 

Thi Hảo: "... Anh ấy chưa nói với tớ."

Loading...