Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 157
Cập nhật lúc: 2024-11-11 01:36:51
Lượt xem: 82
Chương 157:
Hàn Hướng Nhu nâng chén trà lên nhấp một ngụm, bình tĩnh hỏi: “Anh Vu bằng tuổi Manh
Manh nhà chúng tôi sao?” Vu Kiệt khẽ liếc nhìn Khương Manh Manh, trên mặt nở nụ cười: “Tôi
đi học muộn một năm, cho nên tôi lớn hơn cô ấy một tuổi.” Hàn Hướng Nhu nửa đùa nửa thật
mà hỏi: “Vậy có thể cho tôi xem bát tự của anh không, để tôi tính thử duyên phân củan hai
người?”
Vương Nhạc Nhạc nhìn nụ cười khách sáo xa lánh của Hàn Hướng Nhu, lập tức phối hợp nói:
“Gần đây Nhu Nhu rất mê tín chuyện này, ngày ngày nghiên cứu trên máy tínhu, cũng không
biết học được bao nhiêu. Ôi, anh Vu anh thử nói chút về bát tự của anh đi, để xem Nhu Nhu có
thể tính không?”
Vu Kiệt rõ ràng muốn kéo quan hệ với người bên cạnh Khương Manh Manh, anh ta cười vài
tiếng sau đó phối hợp nói ra bát tự của mình. Hàn Hướng Nhu làm bộ bấm đốt ngón tay một lát,
nhìn ánh mắt mongđợi của Khương Manh Manh cười tiếc nuối: “Xin lỗi, tôi không xem được.”
Vu Kiệt biết có vài cô gái trẻ trong văn phòng cả ngày không tính bát tự thì cũng xem chòm sao,
bởi vậy anh ta cũng không để ý, vừa vặn lúc này món ăn Khương Manh Manh gọi đã được mang
lên, Vu Kiệt vội vàng mời mọi người ăn cơm.
Khương Manh Manh cúi đầu ăn thịt xá xíu nhưng trong lòng đã tỉnh táo hơn nhiều, cô ấy không
phải cô gái không hiểu thời thế, quá trình Vu Kiệt theo đuổi cô ấy rất qua loa, mặc dù trong lòng
vẫn còn ôm một tia hy vọng, có lẽ nam thần thật sự phát hiện ra vẻ đẹp của mình. Nhưng mà
nhìn thấy phản ứng của Hàn Hướng Nhu, tim Khương Manh Manh lập tức lạnh một nửa, thậm
chí còn có mấy phần tức giận với Vu Kiệt, anh không thích tôi tại sao lại muốn theo đuổi tôi?
Hàn Hướng Nhu nhận ra cảm xúc Khương Manh Manh bên cạnh không ổn định, cô đưa tay thả
một tấm bùa Thanh Tâm vào tay cô ấy. Cảm xúc của Khương Manh Manh lập tức ổn định lại,
trên mặt vẫn nở nụ cười. Vương Nhạc Nhạc nhìn thấy động tác nhỏ của hai người, đau lòng gắp
cho Khương Manh Manh một miếng sủi cảo tôm, cười ha hả hỏi Vu Kiệt: “Bây giờ anh Vu đang
làm việc ở đâu?”
“Các cô đều là bạn của Manh Manh, cứ gọi tôi là Vu Kiệt, không cần khách sáo như vậy.” Trên
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-157.html.]
mặt Vu Kiệt vẫn luôn nở nụ cười lễ phép: “Bây giờ tôi đang làm việc ở Công ty Khoa học kỹ
thuật Cảnh Uy.”
“Công ty Khoa học kỹ thuật Cảnh Uy à?” Vương Nhạc Nhạc trầm ngâm một chút hỏi: “Là công
ty con của tập đoàn tư nhân Cảnh Uy sao? Nói mới nhớ tháng sau công ty của chúng tôi sẽ tham
dự hạng mục đấu giá, chính là đối thủ cạnh tranh của tập đoàn Cảnh Uy!”
Vẻ mặt Vu Kiệt không thay đổi, thản nhiên nói: “Công ty của chúng tôi chỉ nghiên cứu và phát
minh khoa học kỹ thuật, tôi cũng không rõ chuyện của tổng công ty lắm. Lại nói hàng năm tổng
công ty tham gia mấy trăm hạng mục đấu giá, nếu nói cạnh tranh chỉ sợ toàn thành phố, toàn
tỉnh, thậm chí cả nước đều có đối thủ cạnh tranh với chúng tôi.”Hàn Hướng Nhu mỉm cười dời
TBC
chủ đề, trò chuyện tới đồ trang điểm, vấn đề này có độ bảo mật tương đối cao. Vu Kiệt không
xen vào, thỉnh thoảng dùng đũa chung gắp thức ăn cho Khương Manh Manh, dáng vẻ như một
người bạn trai tri kỷ.Ăn cơm xong , sau khi Vu Kiệt thanh toán hóa đơn, anh ta thừa cơ nắm tay
nhỏ của Khương Manh Manh kéo tới bên cạnh mình, nhỏ giọng mập mờ bên tai cô ấy hỏi: “Buổi
tối chúng ta có thể đi ăn riêng không? Sau đó anh đưa em đi xem bộ phim em thích.”Trong lòng
Khương Manh Manh có chuyện, cô ấy hơi do dự không đồng ý ngay lập tức, áy náy cúi thấp đầu
xuống: “Em không biết buổi tối có phải tăng ca không…”
“Vậy hả...” Vu Kiệt khéo hiểu lòng người xoa đầu cô ấy: “Không sao, tới lúc tan làm anh gọi cho
em, nếu phải tăng ca, anh sẽ ăn cơm ở quanh đây cùng em, không làm ảnh hưởng tới công việc
của em.”Khương Manh Manh tùy ý gật đầu, rút tay nhỏ ra khỏi tay Vu Kiệt, nhỏ giọng nói câu
hẹn gặp lại, rồi chạy về phía Hàn Hướng Nhu. Vu Kiệt nhìn bóng lưng Khương Manh Manh, nụ
cười dần dần biến mất, bên trong ánh mắt mang theo vài phần thâm trầm.Trở lại công ty,
Khương Manh Manh kéo Hàn Hướng Nhu vào phòng nghỉ, lo lắng bất an hỏi: “Nhu Nhu, rốt
cuộc tình hình như thế nào?” Hàn Hướng Nhu nghĩ một lát rồi nói: “Nếu cậu có thể khống chế
tình cảm của mình, nhưng muốn hoàn thành giấc mộng thầm mến, có thể yêu đương với anh ta
mấy ngày.”Nghe xong lời này, Khương Manh Manh đã hiểu. Cô ấy phiền muộn vùi đầu trong
gối cọ hai cái, quay đầu tội nghiệp hỏi: “Anh ta theo đuổi tớ có phải có mục đích khác không?”
Hàn Hướng Nhu nhẹ gật đầu: “Anh ta tâm cơ thâm trầm, mà anh ta cũng có bạn gái, tớ đoán anh
ta cố ý tiếp cận cậu, lúc cậu nói chuyện với anh ta nhớ cẩn thận, đừng để bị moi ra điều gì.”