Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 215
Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:06:49
Lượt xem: 60
Chương 215:
Cho đến tận bây giờ, ông ta vẫn chưa từng nghĩ tới việc một ngày nào đó sẽ gặp lại cô gái đó.
Hoa Điềm Điềm nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của ông ta thì từ từ đứng dậy, trong lòng cảm thấy vô
cùng vui vẻ: “Chuyện ông đã làm với tôi, ông còn nhớ không?” Lý Đại Phú mở to hai mắt nuốt
nước bọt, nhìn Hoa Điềm Điềm từng bước từng bước đi tới gần mình, đầu óc lập tức trống rỗng.
Đúng lúc này, cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra, Lý Sam Sam cầm một tờ báo cũ lảo đảo bước ra
ngoài.
Hoa Điềm Điềm quay đầu nhìn sang, thấy nội dung tờ báo kia. Tờ báo đó dùng một nửa trang để
viết về vụ án cưỡng h.i.ế.p g.i.ế.c người này, còn có cả ảnh chụp đen trắng của cô, hy vọng người
biết chuyện có thể cung cấp thêm manh mối.
Lý Sam Sam cắn môi, nước mắt lưng tròng nhìn Hoa Điềm Điềm, cổ họng giống như bị bông
gòn chặn lại, không thể thốt ra một lời nào. Hoa Điềm Điềm nhìn cô ấy, trên mặt nở nụ cười
nhàn nhạt: “Cô còn giữ tờ báo liên quan tới tôi sao?”
Lý Sam Sam vịn tường khập khễnh đi xuống, bàn tay cầm tờ báo có hơi run rẩy: “Cậu là cô gái
bị cưỡng h.i.ế.p rồi g.i.ế.c chết, hay là chị em sinh đôi của cô ấy?”
Hoa Điềm Điềm quay đầu lại nhìn Lý Đại Vũ, thản nhiên nói: “Vấn đề này cậu nên hỏi cha mình
mới đúng, ông ta chắc biết rõ tôi là ai hơn bất cứ ai.”
Lý Sam Sam nhìn cha mình đang dựa vào tường, nước mắt không kìm được mà chảy xuống:
“Cha, rốt cuộc chuyện này là thế nào? Cha rốt cuộc đã làm chuyện gì? Cha nói cho con biết đi!”
Lý Đại Vũ đứng xa xa nhìn con gái mình, trên mặt hiện lên vẻ đau đớn. Sau khi phạm phải tội ác
này, ông ta biết sớm muộn gì mình cũng sẽ bị bắt. Ông ta không sợ ngồi tù không sợ chết, chỉ sợ
phải nhìn thấy khuôn mặt thất vọng của con gái. Ông ta không ngờ ngày đó lại tới nhanh đến
vậy.
Lý Đại Phú nhìn thấy cô gái trước mặt chẳng khác gì người bình thường, trong lòng cảm thấy
may mắn: Có lẽ lúc đó cô gái đã được người qua đường cứu sống? Cô gái đó chưa chết?
Dường như Hoa Điềm Điềm biết được suy nghĩ của Lý Đại Vũ, dáng vẻ dần dần biến đổi trước
ánh mắt soi mói của hai người. Sắc mặt từ trắng nõn biến thành tím bầm, vết bóp trên cổ càng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-215.html.]
lúc càng rõ ràng, trên váy áo vốn sạch sẽ chỉnh tể lại xuất hiện vết m.á.u đỏ tươi, giống y như lúc
cô ấy chết.Lý Sam Sam nhìn thấy cảnh này thì hoảng sợ hét lên, vẻ mặt vốn bình tĩnh của Lý Đại
Vũ đột nhiên trở nên hoảng loạn. Ông ta nhìn thấy con gái mình bị Hoa Điềm Điềm ngăn cách
trong lòng không khỏi cảm thấy hối hận: “Là tôi g.i.ế.c cô, cô có thù oán gì thì cứ tới tìm tôi, xin cô
bỏ qua cho con gái tôi!”“Cha!” Hai mắt Lý Sam Sam ngấn nước monglung nhìn ông ta: “Thật sự
là cha sao? Là cha g.i.ế.c c.h.ế.t Hoa Điềm Điềm? Rõ ràng cha đã nói với con xã hội này có rất nhiều
kẻ biến thái, bảo con phải chú ý an toàn, sao cha có thể làm ra loại chuyện như vậy được chứ?”
Lý Đại Vũ nhìn con gái mình, há miệng thở dốc nhưng lại không biết nói gì.Hoa Điềm Điềm
quay đầu lại nhìn Lý Sam Sam, ánh mắt lạnh băng không có chút ấm áp nào: “Cô cảm thấy tôi có
nên g.i.ế.c ông ta để báo thù không?”Lý Sam Sam ôm mặt khóc rống lên, một bên là đạo đức lý trí,
một bên là cha ruột của mình, đây là lần đầu tiên cô ấy cảm thấy câu hỏi này khó trả lời tới vậy.
Hoa Điềm Điềm lẳng lặng nhìn cô ấy trong chốc lát, chẳng biết tại sao cũng không thúc giục, trái
lại quay đầu lại nhìn Lý Đại Vũ đầy ẩn ý: “Ông biết sau khi tôi c.h.ế.t cha mẹ tội đau khổ và tuyệt
TBC
vọng biết nhường nào không? Ông có muốn biết hương vị đó ra sao không?”
Những lời này đã phá nát phòng tuyến cuối cùng của Lý Đại Vũ, “Bụp” một tiếng ông ta quỳ
xuống trước mặt Hoa Điềm Điềm nói: “Tôi có tội, tôi đồng ý đi tự thú.”Lý Sam Sam nhắm hai
mắt lại, nước mắt theo gõ má chảy xuống dưới cổ, lạnh tới mức khiến lòng người rét run.Sau khi
Lý Sam Sam bình tĩnh lại thì mở mắt ra, run rẩy bấm số điện thoại của cảnh sát, nghe thấy tiếng
của cảnh sát từ đầu dây điện thoại bên kia, cô ấy nghẹn ngào nói: “Tôi muốn tự thú thay cha của
mình…”
Mười phút sau, mấy người cảnh sát phá cửa đi vào. Lý Đại Vũ vươn tay ôm lấy đứa con gái đang
khóc lóc không ngừng, đi tới trước mặt cảnh sát bình tĩnh đưa hai tay ra: “Vụ án cưỡng h.i.ế.p giết
người nửa năm trước là do tôi làm.”Người cảnh sát nhìn vào tờ báo ở trên mặt đất, phía trên in
hình của người bị hại. Cô gái trong ảnh nở nụ cười nhẹ, ánh mắt thuần khiết sáng ngời, giống
như đang quan sát những điều này. Cảnh sát nhặt tờ báo lên, nhẹ nhàng vuốt phẳng nếp nhăn trên
đó, đặt nó lên bàn trà nhỏ.Chiếc còng tay sáng bóng khóa chặt hai tay của Lý Đại Vũ, lúc cảnh
sát đang chuẩn bị đưa Lý Đại Vũ đi, ông ta còn quay đầu lại hét lên: “Tôi đền mạng cho cô, xin
cô đừng làm tổn thương con gái tôi.”