Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 137

Cập nhật lúc: 2025-02-18 11:17:34
Lượt xem: 16

Vương Tuyết Cầm có chút ăn không ngon, buông đũa trở về phòng nghỉ ngơi, chỉ bảo bọn họ để lại chút cơm cho Triệu Ngôn đang làm thí nghiệm ở trường y.

Triệu Chí Dân vỗ vỗ đầu Triệu Húc, đứng dậy trở về phòng chỉ nói một câu: "Cái khác không nói, chú ý an toàn, chúng ta ở nhà chờ hai người."

Triệu Húc trịnh trọng gật đầu: "Người yên tâm.

Triệu Húc lại nhìn về phía Triệu Hi: "Hi Hi, muội ở nhà nên làm gì thì làm, thi chung nên công bố thì công bố, ruộng nên thu hoạch vụ thu thì thu hoạch, đến lúc đó ca ca sẽ mang điện thoại di động theo, lúc nào cũng có thể liên lạc với nhà.

Không phải muội muốn ăn cá quận Ba Thủy sao? Đến lúc đó ta sẽ mang cho muội ít hoa tươi bên đó."

Triệu Hi nghĩ lần trước ít người như vậy cũng không xảy ra chuyện gì, bây giờ bên mình đủ vũ khí, hẳn là không sao, nàng ngoan ngoãn gật đầu, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tiêu Thính Vân.

Hắn hiểu ý cười, giải thích: "Ta dẫn ky binh khoái mã đi phía sau, phỏng chừng một ngày rưỡi là đến."

Bọn họ thương lượng một chút, quyết định chia làm hai quân, Triệu Húc đi chúc thọ Hà châu mục trước, Tiêu Thính Vân dẫn đại đội theo sau.

Nếu là cùng đi, nhiều người như vậy tất nhiên sẽ khiến cho Hà châu mục cảnh giác, lại lợi dụng chênh lệch thời gian hai ngày trên đường thống lĩnh toàn bộ binh lực quận Ba Thủy, khai chiến rầm rộ quá cũng không tốt.

Hà châu mục cũng không phải là một người không có năng lực, quả thật là có chút bản lĩnh.

Còn không bằng Triệu Húc đi quận Ba Thủy "chúc thọ" trước, lại bất ngờ tập kích khống chế Hà châu mục, sau đó bọn họ sẽ đến sau.

Triệu Hi bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, đứng dậy, chiếc ghế ăn thình lình bị đẩy ra, phát ra tiếng cọ xát kịch liệt đến chói tai với sàn gạch men, nàng không nói thêm gì mà bước nhanh lên lầu, ánh mắt mọi người có chút mê mang, có ý gì?

Triệu Hi nhanh chóng cầm một cái hộp điện thoại di động từ trên lầu xuống, mở hộp ra bên trong hoàn toàn là một chiếc điện thoại mới.

Lúc trước mẹ nàng có việc đến phòng kinh doanh X, nhân viên công tác ở đó nói chỉ cần làm một dịch bên họ là có thể nhận miễn phí một chiếc điện thoại di động hoàn toàn mới.

Bà cảm thấy đây là chuyện tốt, vừa vặn cũng tính làm dịch vụ kia, dứt khoát đồng ý.

Nhưng mỗi người trong nhà đều có điện thoại di động, hơn nữa điện thoại di động này cũng không đáng tiền, mua bên ngoài cũng chỉ hơn một ngàn đồng, vì thế điện thoại di động này vẫn để đấy không dùng tới.

Triệu Hi mở điện thoại trước mặt bọn họ, đầu tiên là thiết lập cơ bản, còn đặt kiểu chữ thành phồn thể, nhưng không có sim điện thoại.

Không có sim điện thoại cũng không sao, dù sao có cũng không thể gọi điện thoại.

Triệu Hi: "Đại Bảo, kết nối điện thoại mới với tín hiệu của Đại Bảo."

[Được, ký chủ Hi Hi]

Sau khi chuẩn bị xong, Triệu Hi đưa di động cho Tiêu Thính Vân, Tiêu Thính Vân ngẩn ra hỏi: "Cho... ta?

Triệu Hi gật đầu: "Đúng, cho ngươi, tiện cho chúng ta liên lạc với mọi người."

Triệu Hi lại hỏi Đại Bảo, làm vậy không thành vấn đề chứ?

[Ký chủ Hi Hi, mỗi lần liên lạc sẽ dựa theo phút đồng hồ tự động khấu trừ điểm tích lũy, không hạn chế người sử dụng điện thoại di động].

Triệu Húc dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn chằm chằm Tiêu Thính Vân: "Ngươi đừng có dở trò lúc không có việc gì lại gọi video điện thoại cho muội muội tal

Tiêu Thính Vân: "Có việc thì gọi."

Triệu Húc:"..." Lời này nghe thế nào cũng cảm thấy có chút kỳ quái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/137.html.]

Tiêu Thính Vân đã từng thấy bọn họ sử dụng điện thoại di động, chức năng cơ bản đều biết, ngay cả đánh chữ ghép âm cũng đã học qua, chỉ là lúc bắt đầu tự tay gõ chữ có chút chậm chạp, cảm thấy quay video mặt đối mặt là tốt nhất.

Tiêu Thính Vân cẩn thận bỏ điện thoại vào túi, nhìn Triệu Hi, trịnh trọng nói: "Ta sẽ bảo quản thật tốt."

Triệu Hi nhìn vẻ mặt ngưng trọng như bảo vệ quốc bảo của hắn, trong lòng đột nhiên nhảy dựng: "Được"

Triệu Húc ngồi ở bàn ăn giữa hai người, dùng một loại ánh mắt nghi ngờ đánh giá hai người này, đây là không khí gì?

Triệu Hi mặc kệ hắn, dứt khoát dọn bát đi rửa.

Triệu Húc nghĩ đợi đến cuối thu đầu đông, muội muội hắn sắp 18 tuổi rồi?

Tiêu Thính Vân nói với Triệu Húc: "Chia một nửa sạc dự phòng cho ta."

Triệu Húc: "Hả?"

Tiêu Thính Vân: "Quận Ba Thủy không nằm trong phạm vi kiểm soát của tiên nhân, nghe nói điện thoại di động không thể liên lạc, cho nên đưa cho ta trước."

Sáng sớm hôm sau, trời đã sáng, mùa hè luôn sáng sớm hơn mùa đông rất nhiều.

Quận Đào Nguyên giống như thường ngày, người đi học thì đi học, người lớn nên di công xưởng thì đi công xưởng, có người còn xuống ruộng xem tình huống trong ruộng, nhìn lá xanh rậm rạp trong ruộng, biết trong ruộng khẳng định có không ít khoai lang, đợi thêm vài ngày nữa là có thể thu hoạch, dân chúng chỉ cảm thấy loại ngày tháng này thật sự là cuộc sống thần tiên, có hi vọng.

Rất ít người phát hiện Tiêu Thính Vân đã dẫn quân xuất phát.

Mấy chục người đám Trương Thọ nhìn đại bộ đội đã xuất phát, trong lòng có chút gấp gáp.

Đánh vào quận Ba Thủy là chuyện lớn, chẳng lẽ không có một phần của bọn họ?

Triệu Húc chưa bao giờ keo kiệt quân công, có công tất thưởng, bọn họ muốn đi kiếm quân công!

Triệu Húc cười: "Gấp cái gì? Lát nữa chúng ta còn tới trước bọn họ."

Tới trước? Người ta cưỡi ngựa đã đi trước nửa canh giờ rồi, làm sao có thể đuổi kịp? Trừ phi...

Mấy chục người con ngươi co rụt lại, chẳng lẽ là... Thần thú da sắt? Thân thú này khắp quận Đào Nguyên đều biết tới, những tướng sĩ như bọn hắn còn nhìn thấy Triệu Húc tiên nhân cưỡi qua nhiều lần, tốc độ kia nhanh như chớp.

Triệu Húc đi vào gara, nhìn từng hàng xe sang trọng kia lập tức bỏ qua, đi tới tầng hầm 2 của gara, nhìn hai chiếc xe tải nhà mình, một chiếc xe tải chín chỗ, một chiếc xe tải nhỏ có thể chở hơn một tấn, cảm khái không thôi.

Xe sang xe xịn không quan trọng, giờ hắn chỉ cần cái xe tải này thôi! Triệu Húc bảo Đại Bảo mở khóa hai chiếc xe.

Bình xăng bên trong của hai chiếc xe đã được đổ đầy từ trước, chạy sáu bảy trăm km đều không thành vấn đề, còn dễ điều khiển.

Xe đổ xăng thường mạnh hơn so với xe sạc điện, nhưng nhiên liệu cũng là một vấn đề.

Cũng may hai ngày nay không có mưa, bằng không thì đường đất sẽ rất khó đi.

Triệu Húc lái xe tải ra ngoài trước, cười nói: "Hôm nay là đại thọ 59 của Hà châu mục, chúng ta có thể không đi chúc thọ sao?"

Một đám người Trương Thọ nhìn chằm chằm kia màu trắng, kích động đến mặt đỏ tới mang tai: "Phải đi!"

Quận Ba Thủy xa như vậy, người bên ngoài cưỡi khoái mã phải hơn một ngày mới đến, ngồi xe ngựa còn cần hơn hai ngày, nhưng mà thú da sắt của tiên nhân xuất phát sáng nay, giữa trưa đã có thể đến tiệc mừng thọ rồi?

Quả thật là thần thú!

Triệu Húc lại lái một chiếc xe bán tải khác và chiếc xe dùng năng lượng điện đã mở khóa trước đó ra, xe bán tải có màu trắng bạc, ngoại trừ đầu xe có mái che thì phía sau thùng xe không có mái che diện tích rộng rãi, lúc trước Triệu Chí Dân mua về để dùng vận chuyển lương thực và hoa quả trồng ở trong ruộng nhà mình.

Loading...