Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 145
Cập nhật lúc: 2025-02-18 12:57:35
Lượt xem: 14
Mắt Triệu Hi chợt sáng lên, vỗ vỗ tay nói: "Hay là như vậy đi? Chúng ta nướng thịt ăn đi? Nhân lúc mấy con này vẫn còn tươi chưa chết, ăn đi. Trong nhà cũng có lò nướng."
Nhà bọn họ vào mùa đông, thường xuyên nướng thịt ăn, cho nên đã mua một cái giá nướng cỡ lớn, bây giờ cũng đã có thể phát huy công dụng của mình rồi.
Tiêu Thính Vân gật đầu, hắn lên lầu thay quần áo rồi xuống giúp Triệu Hi xử lý đám thuỷ sản kia.
Vương Tuyết Cầm thấy bọn họ trở về, cứ ôm tới ôm lui.
Cá vẫn còn sống, Tiêu Thính Vân thấy nàng cầm d.a.o nhỏ cứ do dự mãi, cầm d.a.o lưu loát xử lý cá, cũng thèm để ý đến m.á.u cá chảy trên tay, làm sạch nội tạng trong bụng cá.
Đại Hoàng ngửi thấy mùi tanh vẫy đuôi đi tới, Tiêu Thính Vân thuận tay ném bong bóng cá cho nó.
Triệu Hi vào nhà lấy giấy bạc chuyên dùng để nướng thịt, còn đem gia vị từ trong phòng bếp cầm ra, thấy cũng không chỉ ăn mỗi thịt, còn đi vào phòng bếp lấy ra mấy củ khoai tây chuẩn bị nướng cùng.
Còn tôm sông thì dễ xử lý hơn nhiều, chỉ cần một cây trúc mảnh có đầu nhọn xiên vào là được.
Thấy Triệu Húc đang đi tới, động tác của bọn họ liên nhanh hơn.
Trong giá nướng đặt than củi, từng xiên thuỷ sản tươi sống được đặt ở trên giá nướng, không bao lâu đã mang đến mùi hương thơm nức.
Triệu Húc đem cá nướng vừa chín xong đưa cho Vương Tuyết Cầm và Triệu Hi: "Mẹ, Hi Hi, người xem dân chúng quận Ba Thuỷ đã trải qua cuộc sống kiểu gì vậy? Có nhiều hệ thống sông ngòi kênh rạch như thế mà không bắt nổi một con cá ăn, ta hỏi dân chúng mới biết được, họ nói cái gì mà đánh bắt cá là phạm pháp, mấy thế gia không cho phép họ bắt, đã chiếm lấy ruộng đất thì thôi đi, đến cả sông mà bọn hắn cũng muốn chiếm lấy?"
Nhưng cho dù có thể đánh bắt cá, thì cũng chỉ có thể giúp bọn họ có cuộc sống ấm no hơn thôi.
Bởi độ an toàn của mấy con sông lớn ở đấy rất thấp, vì thế việc bắt cá cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy, cho nên cá triều Thiên Khải rất đắt, cho dù là dân chúng bình thường ở đấy cũng ít khi được ăn.
Vương Tuyết Cầm nghe được cực kỳ khó chịu: "Dân chúng triều Thiên Khải muốn sống cũng thật khó."
Triệu Hi nghe vậy thì ghi nhớ chuyện này.
Tiêu Thính Vân đưa tôm cho nàng: "Tôm nướng xong rồi."
Tôm béo ngậy được nướng chín, thịt tôm chuyển sang đỏ, khiến Triệu Hi có cảm giác thèm ăn.
Tiêu Thinh Vân dưới ánh mắt ghét bỏ của Triệu Húc, thờ ơ lấy chút cá nướng, ốc trai đồng, dự định đem đến cho Triệu Chí Dân đang ở bên trong biệt thự.
Triệu Chí Dân và vị phú nông kia đã đi ra theo mùi thơm, bọn Triệu Húc vội vàng mời bọn họ cùng đến ăn.
Vị phú nông nhận lấy đĩa thức ăn, cầm đũa cẩn thận gắp chút thịt cá lên, ăn một miếng, mắt đột nhiên sáng ngời: "Thật ngon, cá này vì sao lại không bị tanh vậy?"
Phú nông vội gắp thêm một đũa, rồi đột nhiên buông đũa, mặt đỏ bừng: "Nước... nước."
Triệu Hi vội vàng đưa ly nước đến, vị phú nông kia nhìn thấy trong cốc là thứ nước có màu trắng sữa nên do dự, nhưng do quá cay, đành bất chấp uống vào, bên trong tựa hồ còn bỏ thêm một chút đá, uống hai ngụm thì thấy trong miệng đã đỡ hơn nhiều.
Phú nông có chút sợ hãi nhìn thức ăn màu đỏ trên đĩa: "Đây là cái gì, còn cay hơn cả trái thù du."
Triệu Chí Dân cười nói: "La ớt thôi, mùa xuân năm nay trông được không ít, tuy cay nhưng có thể áp chế mùi tanh, ngươi ăn ít một chút là được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/145.html.]
Phú nông thấy mùi vị thịt cá vừa rồi quả thật không bị tanh, nhanh chóng gật đầu.
Một nguyên nhân khác khiến dân chúng triều Thiên Khải không thể ăn cá chính là bởi cá rất tanh, nếu không có dầu muối để ướp, thì cá lại càng không ngon, huống chỉ lại không dễ đánh bắt nên ăn ít là điều hiển nhiên.
Triệu Chí Dân cười nói: "Mùa thu năm nay còn thu hoạch được không ít hành tây, cũng là nguyên liệu tốt để khử mùi tanh."
Hương hành chua cay cùng với một vài hương liệu khác, đây đều là những vật có thể khử mùi tanh.
Phú nông thì thào lẩm bẩm: "Nếu là dân chúng ở Thục địa đều có cá ăn, cá này lại còn không có mùi tanh, vậy trăm vạn dân chúng ở Thục địa ta chẳng phải mỗi bữa ăn đều sẽ có thêm một món ưt"
Lương thực thì phải trồng trong đất, nhưng cá tôm thì chỉ có thể đánh bắt ở sông thôi, chỉ cần không đánh bắt quá nhiều thì sẽ mãi không bao giờ hết!
Tư Nông nghĩ đến đấy, không khỏi hưng phấn chà xát tay, ánh mắt chuyển sang cốc nước bên cạnh hỏi: "Mấy vị tiên nhân, thứ ta vừa được uống là gì vậy? Sữa dê? Không giống nha."
Có màu trắng sữa giống như sữa dê, nhưng phú nông này từng uống sữa dê, không phải mùi vị này, ngược lại... ngược lại có chút mùi vị của đậu tương.
Vương Tuyết Cầm nói: "Trịnh phú nông, nếu ngươi tò mò, ngày mai lại tới đây sớm chút, chúng ta làm cơm mời ngươi.."
Ai cũng đều nói tiên cảnh tốt, Trịnh phú nông này cũng cảm thấy như vậy, mặc dù mới ở Tiên cảnh có hơn một giờ, nhưng thế giới quan của hắn đã có rất nhiều thay đổi, lại nghe được lời mời, vội đồng ý.
Các tiên nhân gọi mấy vật này là đồ uống, Trịnh phú nông ăn cá không có mùi tanh, uống đồ uống này sung sướng đến cực điểm!
Còn có tôm kia, tiên nhân nói là nó chứa rất nhiều chất dinh dưỡng, ăn cũng rất ngon, hắn cứ một ngụm lại một ngụm ăn!
Hôm sau mới tờ mờ sáng, dân chúng các nhà đều đã dậy từ sớm nấu cơm, cũng chỉ có mấy hài tử là vẫn đang ngủ.
Không ít phụ huynh thương chúng mỗi ngày đều phải học hành vất vả, nên muốn cho chúng ngủ thêm một lát.
Hiện giờ nấu cơm, hầu như đều là dùng khí mê tan, gỗ củi sớm đã không được dùng đến hơn nửa năm rồi, ai cũng nói khí mê tan này dùng vô cùng tốt.
Mấy vị phụ nhân trẻ mang theo thùng gỗ đựng thức ăn cho heo ăn, bên trong có không ít lá khoai lang.
Vừa vặn nhìn thấy một nhà Triệu Chí Dân đi ngang qua, những dân chúng này có chút kinh ngạc chào hỏi.
Một nhà tiên nhân bình thường đều dậy muộn hơn bọn họ nhiều, hôm nay sao lại dậy sớm như vậy?
Triệu Chí Dân cười nói: "Ta muốn đến xưởng xay."
Nghĩ đến tiên nhân hôm nay sao lại vui vẻ như vậy, bọn họ dứt khoát gọi hài tử tỉnh dậy bảo chúng tự nấu đồ ăn, không ít dân chúng đi theo sau tiên nhân để xem náo nhiệt.
Hôm qua sữa đậu nành Trịnh phú nông uống đều là sữa do xưởng sản xuất sữa đậu nành làm ra, nhưng cũng không thể dùng nhiều đậu nành như vậy chỉ để làm sữa chứ? Cối xay nghiền bột là vật dụng thuộc về cả thôn, bên trong còn có mấy con lừa đen đang sử dụng sức lao động của mình kéo cái cối.
Cối đá được rửa sạch sẽ, Triệu Chí Dân cho đậu tương đã ngâm vào trong cối đá xay thành từng thùng sữa đậu nành, còn mời mấy phụ nhân trong thôn hôm nay cùng đến đây học làm đậu hũ.
Tin tức này vừa truyền đi, trong thành mới cùng mấy thôn xung quanh đều vô cùng vui mừng, tiên nhân một khi đã xuất thủ thì thứ kia tuyệt đối là đồ tốt.
Triều Thiên Khải vốn không có quá nhiều các món ăn vặt, thế nhưng hiện tại lại xuất hiện rất nhiều món ăn vặt khác nhau, mùa hè có thể ăn đá lạnh để giải nhiệt, tất cả những thứ này đều là nhờ tiên nhân ban cho.