Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 155
Cập nhật lúc: 2025-02-18 13:18:53
Lượt xem: 15
Triều Thiên Khải còn chưa có Trình Chu Lý Học, cho nên không quản chuyện nam nữ gặp nhau quá nghiêm.
Vừa mới đi nhà máy thị sát, đã thấy gã sai vặt cưỡi ngựa mang theo một đống thư trở về, đều là thư dành cho nàng, Triệu Hi bực mình cực kỳ.
Đến khi Triệu Chí Dân tuyên bố nhà hắn chỉ nhận người ở rể, làn sóng này mới đỡ đi một chút, đương nhiên vẫn có công tử không chịu bỏ cuộc, thỉnh thoảng lại đưa chút quà cáp tới, nhưng đều bị trả về.
Thí nghiệm hơi nước của lão sư Trịnh làm chấn động học sinh Thục địa, được đăng lên báo khoa học, hai trường trung học và đại học ở quận điên cuồng thảo luận, báo khoa học còn có học sinh tỉ mỉ vẽ lại cảnh tượng thí nghiệm trong lớp học ngày hôm đó.
Hơi nước!
Vô số học sinh đọc báo xong chạy đi đun một ấm nước, nhìn thấy hơi nước phun ra làm nắp bị nâng lên, giật mình tỉnh ngộ, nguyên lý đơn giản như vậy, đến bây giờ mới có người phát hiện?
Hiện nay giới học giả Thục địa vẫn luôn tuyên truyền "Khoa học hưng quốc"Thực tiễn là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm chân lý", khuyến khích học sinh tư duy sáng tạo, nếu thật sự có ích còn có thể đến quan phủ xin bằng sáng chế.
Sự kiện này khiến vô số học sinh đọc báo khoa học số mới nhất đam mê hơi nước, tự giác tiến hành thí nghiệm về hơi nước trong phòng thí nghiệm, dù sao Hi Hi tiên nhân cũng đã chính miệng nói đây là phát minh vượt thời đại.
Trong số học sinh của lão sư Trịnh, có không ít công tử tiểu thư thế gia, những người này đều là người có tiền, dưới sự hướng dẫn của lão sư Trịnh, dứt khoát tháo dỡ xe ngựa nhà mình, chuẩn bị thử làm một cái máy hơi nước cỡ lớn đặt trên xe ngựa, dùng máy này thay thế ngựa thử xem, nếu như thứ này đều có thể thành công, còn có thể hợp tác với xưởng đóng tàu của quận Ba Thủy để chế tạo thêm.
Trường học rất khuyến khích loại thí nghiệm này, để cho bọn họ thử thoải mái, chỉ cần chú ý không bị bỏng là được.
Máy hơi nước là thứ tốt, vào mùa đông còn có thể sưởi ấm, học sinh ở trong phòng làm thí nghiệm còn không cần mặc áo len, nếu không sẽ đổ mồ hôi đầm đìa.
Đúng vậy, hiện tại đã là mùa đông, nhiệt độ mùa đông của triều Thiên Khải thấp hơn nhiều so với ở hiện đại, còn có tuyết rơi, cho nên lúc này không ít dân chúng Thục địa cũng đã mặc áo len.
Áo len này dân chúng đã bắt đầu dệt từ mùa hè, có thể từ từ mà dệt, mỗi đêm lúc không có việc gì làm thì dệt một chút, đến giờ già trẻ trong nhà mỗi người đều có ít nhất một cái để mặc giữ ấm.
Một số người có điều kiện hơn còn đan cả quần len, găng tay, khăn quàng cổ, những phụ nhân khéo tay học được không ít cách đan từ Vương Tuyết Cầm còn có thể tự mình suy một ra ba, trở thành mốt trong mùa đông.
Áo len đan xong cứ việc bỏ vào trong tủ quần áo, đến mùa đông mới lấy ra mặc thử, không mặc không biết, vừa mặc đã giật nảy mình.
Mặc một bộ áo lót bên trong, thêm chiếc áo len dán sát vào người, chỉ chốc lát sau đã cảm thấy toàn thân cực kỳ ấm áp.
Huống chỉ còn có áo bông khoác bên ngoài?
Có dân chúng mặc trên người còn nói đùa, cứ thế này có khi còn nổi rôm sảy.
Trước kia vào mùa đông, bọn họ chỉ cảm thấy cho dù mặc mấy bộ quần áo vẫn lạnh đến run lẩy bẩy, hiện tại mặc ba lớp là đủ rồi, nếu làm việc còn đổ mồ hôi làm ướt quần áo, về nhà còn bị vợ mắng.
Có áo len áo bông, mùa đông này bọn họ sống quá sung sướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/155.html.]
Đám nữ nhân cực kỳ biết suy một ra ba, sau khi biết bông có thể dùng làm áo bông, còn làm giày bông, lớp ngoài dệt bằng sợi len, cũng không sợ bị nứt.
Cũng chỉ có dân chúng Thục địa bọn họ là được hưởng phúc như vậy, nghe nói bên ngoài còn đang nước sôi lửa bỏng, cũng không biết tiếp theo các tiên nhân muốn đánh tới nơi nào, Vân Châu hay là Kinh Châu?
"Tất nhiên là Kinh Châu rồi, từ xưa đến nay đó đều là nơi nhất định phải chiếm đóng đối với binh gia, không chiếm chỗ đó chẳng lẽ lại đi chiếm cái chỗ đất cằn Vân Châu kia?" Có dân chúng ăn cơm nói chuyện phiếm ở đầu đường cuối ngõ, ỷ mình có chút kiến thức khoác lác, cũng may Thục địa mặc kệ những việc này, có thể tự do thảo luận.
Người bên cạnh không đồng ý: "Vân Châu có bông vải, lại còn ấm áp, hơn nữa lại gần chúng ta hơn, tại sao không thể là Vân Châu?"
"Ta cũng đoán là Kinh Châu." Có thư sinh từ trường học ra ăn tào phớ, cười tiếp lời.
Sau bữa tối, trong thư phòng của ông nội có điều hòa, Triệu Hi chỉ cần mặc một bộ quần áo mùa thu mỏng là đủ ấm.
Trong ánh đèn bàn sáng ngời, nàng nhìn tờ giấy trúc trong tay, như có điều suy nghĩ.
Giấy trúc viết đầy chữ, chữ viết tiêu sái, hiển nhiên là viết rất lưu loát.
Đây là tấu chương do Đào Tư Lễ trình lên, người này quả thật không hổ là thủ khoa kỳ thi đầu tiên, cực kỳ có tài, hắn đề nghị nàng cắm rễ ở Thục địa, phía nam thì trấn áp man di, ra sức bồi dưỡng thủy quân để sau này đánh Kinh Châu, trong lúc đó cũng phải không ngừng chú ý tình hình chiến sự giữa triều đình và Hung Nô, hắn suy đoán mùa đông năm nay triều Thiên Khải nhất định sẽ phải dời đô về phía nam, ngoài ra còn có nhiều suy đoán khác, viết đầy cả một tờ giấy trúc.
Triệu Hi cảm thấy Đào Tư Lễ nói không sai, mùa đông là khoảng thời gian cực kỳ gian nan, một khi Hung Nô chịu không nổi chắc chắn sẽ lại đi cướp bóc, triều Thiên Khải vốn đã tràn ngập nguy cơ, rất có khả năng sẽ dời về phía Nam.
Nghe Tạ công công nói, chắc là sẽ dời đô tới Giang Nam.
Ánh mắt Triệu Hi nhìn sang bản đồ bên cạnh, nếu bọn họ dùng thủy quân tiến theo dòng Trường Giang, đó sẽ là cơ hội có một không hai! Triều Thiên Khải khó mà chống đỡ nổi.
Quyết định, tổ chức thủy quân.
Mấy ngày nay Triệu Húc đã đem tướng sĩ quận Ba Thủy chỉnh đốn lại thành thủy quân, còn đang ra sức đóng thuyền, một khi máy hơi nước qua giai đoạn thí nghiệm để đưa vào sử dụng, trận này càng dễ đánh.
Triệu Hi đưa tờ giấy cho đám người Trần Hành, Lý Hiếu Tri truyền nhau đọc, Trần Hành đọc một hồi, khen nức nở.
Triệu Hi một tay gõ bàn, trầm tư một lát, ngước mặt quyết đoán nói: "Sắp xếp một nhóm người, thành lập cục tình báo, do ta lãnh đạo."
Đã lâu như vậy, bọn họ vẫn không nhận được tin tức bên ngoài nhanh bằng thế gia, giờ đã đến lúc thành lập cục tình báo.
Nhân viên cục tình báo không cần quá có kiến thức, gia thế không cần quá tốt, vẻ ngoài lại càng không cần quá nổi bật, tốt nhất là "người bình thường" có thể hòa nhập vào đám đông, nhưng mà đầu óc phải linh hoạt, và nhất định là phải trung thành.
Có thể chọn người từ tất cả các tầng lớp xã hội.
Thục địa ban đầu rất nghèo, trên đường có rất nhiều ăn mày vô gia cư, từ một năm trước lúc bọn họ mới bắt đầu cầm quyền toàn bộ quận Đào Nguyên thì đã bí mật xây không ít viện phúc lợi để nhận nuôi trẻ mồ côi và trẻ lưu lạc, người của cục tình báo tốt nhất vẫn là nên được bồi dưỡng tư tưởng trung thành với bọn họ từ nhỏ.
Bây giờ là lúc dùng đến những nhân tài bí mật này.