Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 124

Cập nhật lúc: 2025-01-08 12:45:27
Lượt xem: 67

Quý Chính Khanh thoáng ngạc nhiên nhưng nhanh chóng hiểu ra. Anh đã nghe nói trước khi nhận lại anh trai Hứa Cảnh, Hứa Yểu phải sống ở cô nhi viện. Sự thiếu thốn tình thân có lẽ đã khiến cô đặc biệt khao khát cảm giác an toàn từ một mái nhà. Ánh mắt anh trở nên dịu dàng hơn khi nhìn cô.

Trong khi Hứa Yểu ban đầu lo lắng cuộc trò chuyện sẽ có phần gượng gạo vì đây là lần đầu hai người gặp mặt, cô lại phát hiện Quý Chính Khanh là người rất khéo léo trong giao tiếp. Không khí bữa ăn thoải mái và tự nhiên đến mức cô cảm thấy dễ chịu.

Nhìn thấy anh như vậy, cô chợt hiểu vì sao ông nội, khi nằm trên giường bệnh, vẫn cố gắng tìm cho cô một vị hôn phu xuất sắc đến thế.

Bất ngờ, Quý Chính Khanh hỏi:

“Tại sao Yểu Yểu cứ nhìn trợ lý của anh mãi vậy?”

Câu hỏi khiến cả Hạ Phàm cũng ngơ ngác. Hắn thầm nghĩ: "Mình có làm gì kỳ quặc đâu? Chẳng qua là chưa thay bộ vest mặc ở công ty thôi mà."

Hai mắt Hứa Yểu sáng lên, cô nói thẳng:

“Năng lực làm việc của trợ lý Hạ nhất định rất mạnh, đúng không?”

Nghe vậy, Quý Chính Khanh cúi nhìn bộ đồ nhẹ nhàng mình đang mặc, thoáng suy nghĩ: “Chẳng lẽ trong mắt Hứa Yểu, mình trông giống kiểu người chỉ biết ăn chơi, cà lơ phất phơ?”

Anh liếc qua Hạ Phàm, khẽ cười nhạt:

“Cũng không tệ lắm.”

Hạ Phàm cứng đờ, im lặng không dám nói gì.

Quý Chính Khanh đặt tay lên bàn, ánh mắt chăm chú:

“Có phải Yểu Yểu định ‘đào’ trợ lý của anh về làm việc không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/124.html.]

Hứa Yểu bất ngờ trước khả năng nắm bắt suy nghĩ của anh, cô cười nhẹ:

“Anh thông minh thật đấy. Đúng là em đang nghĩ, nếu không tìm được người thích hợp, chi bằng mượn tạm người của anh.”

Trong nguyên tác, Quý Chính Khanh vốn là một nhân vật bí ẩn, gia tộc của anh đã phát triển ở châu Âu từ trước thời Dân quốc, và chỉ đến thế hệ của anh mới quay về nước phát triển. Bản thân anh là người khôn ngoan, sắc sảo, rất khó để đoán được suy nghĩ.

Anh cười khẽ:

“Vậy để anh bảo Hạ Phàm qua giúp em thu tiền nhà nhé?”

Hứa Yểu nheo mắt, giọng nói đầy vẻ thích thú:

“Thật sao? Nếu được vậy thì tốt quá! Chỗ em thiếu người giỏi để làm việc, mà cũng chỉ là làm việc vặt thôi.”

Quý Chính Khanh nhận ra rằng vị hôn thê của mình dường như chẳng mấy quan tâm đến chiếc vòng ngọc trai đắt giá, thay vào đó chỉ chú ý đến năng lực làm việc của Hạ Phàm.

Anh bật cười. Những người bên cạnh anh đều là những nhân tài xuất chúng, vượt qua nhiều thử thách và áp lực để chứng minh năng lực của mình. Trong đó, Hạ Phàm là người xuất sắc nhất.

Quay sang Hạ Phàm, Quý Chính Khanh hạ giọng:

“Cậu qua giúp cô Hứa một thời gian đi.”

Hạ Phàm bình tĩnh đáp:

“Vâng, thưa tổng giám đốc.”

Quý Chính Khanh đồng ý, Hạ Phàm vẫn nghe theo phân phó của ông chủ, khát vọng to lớn của hắn sẽ không cho phép hắn chấp nhận đi thu tiền nhà cả đời.

Loading...