Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 125
Cập nhật lúc: 2025-01-08 12:46:51
Lượt xem: 67
Hứa Yểu ngồi trong xe của Quý Chính Khanh, nhận ra vị hôn phu này thật dễ nói chuyện. Sau bữa tối, Quý Chính Khanh lịch sự đề nghị đưa cô về nhà, và cô cũng không từ chối.
Xe lăn bánh, theo sau là xe của đội nhân viên Hứa Yểu. Trong đó, Hạ Phàm – trợ lý vừa chuyển công tác, ngồi cùng Lục Dã và bắt đầu đọc tài liệu về đội quản lý nhà cho thuê của cô.
Lật qua vài trang, Hạ Phàm ngẩng đầu nhìn Lục Dã, người đang ngồi ghế trước, và hỏi:
“Anh Lục, ngày mai mấy giờ đến công ty?”
Lục Dã không quay đầu lại, trả lời thản nhiên:
“Chúng tôi không có giờ làm cụ thể.”
Câu trả lời khiến Hạ Phàm ngẩn người. Không có giờ làm việc cố định?
Hạ Phàm đã quen với môi trường nghiêm ngặt của tập đoàn Quý Thị, nơi mọi người phải có mặt từ 8 giờ sáng, công việc luôn dồn dập và áp lực lớn. Chỉ cần hơi lơ là, hắn sẽ bị người khác vượt qua. Không ít tóc trên đầu đã rụng vì căng thẳng công việc, đến mức tiền thuốc mọc tóc cũng tiêu tốn không ít.
Một nhân viên khác ngồi cùng xe tiếp lời, giọng điệu thoải mái:
“Thời gian làm việc của chúng tôi phụ thuộc vào lịch trình của cô Hứa. Nhưng thường thì cô ấy ngủ đến trưa, khoảng ba giờ chiều mới ra ngoài.”
Hạ Phàm kinh ngạc.
“Ba giờ chiều? Làm việc kiểu này sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/125.html.]
Nhân viên cười khúc khích:
“Chỉ có lần trước đi đòi tiền nhà ở Thịnh Chu, cô Hứa mới dậy sớm hơn một chút. Chứ mấy hôm nay, ngày nào cô ấy cũng ngủ nướng.”
Ánh mắt Hạ Phàm co chặt lại, cảm giác như thế giới quan của mình bị đảo lộn. Một người quản lý nhà cho thuê như Hứa Yểu không những không vội vàng mà còn để nhân viên làm việc thoải mái như thế này sao?
Hắn dè dặt hỏi tiếp:
“Vậy công việc có cần phải tính giờ không?”
“Chúng tôi chưa từng tính giờ làm việc.”
Hạ Phàm nghẹn lời, cúi xuống nhìn lại đống tài liệu trong tay, cảm thấy mơ hồ. Hắn tiếp tục hỏi:
“Có tăng ca không? Tôi nghe nói dạo này lượng người hẹn đến xem phòng rất đông, chắc hẳn công việc phải bận rộn lắm?”
Hắn vốn không quan tâm lắm đến tin tức giải trí, nhưng vì liên quan đến công việc mới và ông chủ nên hắn đã cố gắng tìm hiểu. Gần đây, chuyện thuê nhà của Hứa Yểu đang là chủ đề nóng, nhiều người đổ xô đến để “cọ nhiệt”.
Nhân viên khác nghiêng đầu nghĩ ngợi rồi trả lời:
“Chúng tôi thì không thường tăng ca, nhưng anh Lục thỉnh thoảng bị gọi đi. Có điều, tăng ca của cô Hứa cũng đặc biệt lắm.”
Hạ Phàm gật đầu, chuẩn bị nghe kể về những giờ làm việc vất vả. Nhưng nhân viên kia lại tiếp tục:
“Đôi khi cô Hứa đột nhiên thèm ăn món gì ngon, liền gọi chúng tôi đi cùng. Thật sự quá phiền! Tôi còn đang muốn giảm cân, nhưng từ khi làm việc cho cô Hứa, tôi đã tăng mấy cân rồi. À, mà thịt nướng tối qua ngon thật, khiến tôi ăn thêm vài xiên nữa. Cô ấy đúng là hại người mà!”