Giải Nghệ Làm Chủ Nhà Trọ, Ta Bỗng Bạo Hồng - 678
Cập nhật lúc: 2025-02-18 22:51:51
Lượt xem: 5
Hứa Yểu nghe mà trợn tròn mắt. “Chỉ vậy thôi mà cũng cãi nhau à?”
Quý Chính Khanh gật đầu: “Ừ, nhưng tranh luận rất sôi nổi. Cuối cùng không ai chịu nhường ai, họ quyết định nhờ anh làm trọng tài.”
Anh nhớ lại tình cảnh năm đó, ánh mắt có chút hoài niệm: “Anh sợ bị vạ lây, bèn tự lấy một bát canh thịt dê ngồi một góc. Ai ngờ ngay lúc đó, ba mẹ quay sang trách anh không chịu đưa ra ý kiến, thế là hai người họ đột nhiên làm hòa, còn bắt đầu đút cho nhau ăn sủi cảo.”
Hứa Yểu ôm bụng cười lớn. “Không ngờ có kiểu cãi nhau như vậy.”
Cô chống cằm, tò mò hỏi tiếp: “Vậy còn lần thứ hai?”
Quý Chính Khanh chậm rãi đáp: “Là vào Tết Đoan Ngọ. Hai người tranh luận xem bánh chưng nên có nhân mặn hay nhân ngọt.”
Hứa Yểu lập tức nhớ lại những năm trước, ba mẹ chồng luôn gửi tặng hai hộp bánh chưng, một hộp nhân ngọt, một hộp nhân mặn. Hóa ra nguyên nhân lại là như vậy.
Cô nhìn anh, ánh mắt chứa đầy yêu thương. Quý Chính Khanh lớn lên trong một gia đình đầy ắp tình thương, có cha mẹ luôn ân ái, hòa thuận. Vậy nên, anh cũng là một người đàn ông dịu dàng, biết quan tâm, chăm sóc.
Cô chớp mắt, cười nói: “Vậy đến Đông Chí, em muốn ăn cả sủi cảo lẫn bánh trôi.”
Quý Chính Khanh bật cười, ánh mắt tràn đầy cưng chiều: “Không thành vấn đề, em muốn mười tám loại nhân cũng được. Để lát nữa anh bảo Hứa Cảnh đến đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./giai-nghe-lam-chu-nha-tro-ta-bong-bao-hong/678.html.]
Hứa Yểu hài lòng gật đầu, lại vươn tay ôm anh, không muốn buông ra.
Không lâu sau, Hứa Cảnh đến. Anh vừa bước vào cửa, đã thấy Quý Chính Khanh mặc đồ ở nhà, thư thái ngồi trên sô pha. Nhìn cảnh tượng này, Hứa Cảnh hừ một tiếng, lắc đầu: “Gần đây cậu suy sút quá rồi, ngày nào cũng tan làm sớm.”
Nghe nói chưa đến sáu giờ đã rời công ty, điều này với Hứa Cảnh mà nói thật không thể tưởng tượng nổi.
Hứa Yểu cười cười, đứng dậy nói: “Anh đến rồi, chúng ta ăn cơm thôi.”
Bữa ăn hôm nay rất đặc biệt. Trên bàn có cả sủi cảo và bánh trôi với nhiều loại nhân khác nhau. Gần Hứa Cảnh và Quý Chính Khanh còn có một nồi canh thịt dê, tỏa ra mùi thơm nức mũi.
Quý Chính Khanh cẩn thận múc cho Hứa Yểu mỗi loại một cái. Cô ăn thử, rồi chợt nhăn mày lại.
Hứa Cảnh cũng chậm rãi húp một ngụm canh thịt dê, rồi nghiêm túc nói: “Đầu bếp nhà họ Quý nấu không ngon.”
Anh đặt bát xuống, bình thản nói: “Yểu Yểu, về nhà ở vài ngày đi. Nhà anh vừa mời đầu bếp mới, tay nghề rất khá, em chắc chắn sẽ thích.”
Hứa Yểu cười nhẹ, khéo léo từ chối. Hứa Cảnh cũng không để tâm, tiện tay đặt một hộp quà nhỏ lên bàn: “Mấy hôm trước anh đi thị sát trung tâm thương mại, thấy cái này khá đẹp nên mua tặng em.”
Hứa Yểu mở ra, là một chiếc vòng cổ, kiểu dáng lớn, trông có vẻ xa hoa, phú quý.